TÔI DU HÀNH MỘT MÌNH - Trang 436

“Cái gì?” Karen nói.
“Cô đặt may mười bộ váy, nhưng chỉ bắt có năm đứa?”
“Không đứa nào lại chỉ có một bộ váy, hiểu chưa? Cô chỉ có một chiếc

váy thôi ư, Mia? Hồi ở Åsgårdstrand ấy? Khi cô chơi với cô bé Sigrid?”

Mia cắn môi khi nghe thấy tên Sigrid. Cô lại thấy cơn giận bốc lên,

nhưng cố không mất bình tĩnh.

“Vậy là cô dừng lại ở con số 5?” Mia mỉm cười.
“Ừ,” Karen tư lự gật đầu tựa như đang cân nhắc có cần thêm đứa nào

nữa không. “Lớp nhỏ là tốt nhất, đứa nào cũng có cơ hội được cô giáo nghe
thấy. Cái đó quan trọng, đúng không, đứa nào cũng được cô giáo nghe
thấy? Lẽ ra tôi phải giết mười đứa - cô nghĩ sao? Năm chưa đủ à?”

“Ô, quá đủ,” Mia gật đầu. “Cô làm tốt. Tôi nghĩ cô đã làm rất tốt.”
“Cô nghĩ thế thật à?” Karen nhíu mày hỏi.
“Ô, tất nhiên,” Mia nói tiếp. “Suy nghĩ đúng và kế hoạch hoàn hảo.

Margrete không thể đi học một mình. Nói nghiêm túc đấy.”

“Chính xác,” Karen nói, lại ngồi xuống ghế cạnh bàn. “Đó thực sự là

điều nhỏ nhất tôi có thể làm.”

“Cô nghĩ thật chu đáo,” Mia nói tiếp. “Và thực hiện cực kỳ chuẩn xác. Ý

tôi là chúng tôi không có bất cứ bằng chứng nào. Cô đã đánh lừa được
chúng tôi; cô quá thông minh.”

“Ừ. Tôi thông minh, đúng không?” Karen vỗ tay, mỉm cười.
“Cô là cô gái thông minh nhất mà tôi từng gặp,” Mia gật đầu.
“Tôi đã lên kế hoạch từ rất l-â-âu,” Karen bảo. “Từng chi tiết. Nhưng

cuối cùng không ngờ dễ đến vậy, nhưng cũng là cái tồi nhất - dễ, quá dễ,
các cô đã tìm không đúng chỗ. Thật là một trò chơi vui nhộn, cô nghĩ thế
không?”

“Ừ, rất vui,” Mia mỉm cười.
“Và giờ đã sắp kết thúc. Thế mới hay,” Karen thở dài. “Những gì phải

xảy ra là chúng ta đều chết, thế là hết.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.