TÔI DU HÀNH MỘT MÌNH - Trang 439

“A há!” Karen mỉm cười. “Cô ta không thích hắn lắm, đúng không.”
Mia không trả lời.
“Tôi hiểu ý cô ta,” người phụ nữ tóc màu anh đào cười. “Hắn rất đần

độn. Nhưng giờ cô có đoạn phim đó?”

Mia hờ hững gật đầu.
“Tốt. Vậy là những gì chúng ta cần làm là chờ nó nổ tung.”
Karen mỉm cười, lại ngồi xuống cạnh bàn.
“Vậy là nhà ấy cách chỗ chúng ta không xa?” Mia nói.
“Ừ, thông minh không? Chúng ta sẽ nghe tiếng nổ và có lẽ cũng sẽ thấy

vài chuyện? Nếu chúng ta có thời gian.”

Karen đứng dậy và biến mất khỏi tầm mắt. Mia cảm thấy luồng khí lạnh

từ người phụ nữ độc ác sau lưng mình. Cô lại liếc nhìn màn hình. Cô sửng
sốt khi nhận thấy Marion sắp sửa dậy.

Đừng, đừng Marion. Nằm im.
“À mà không phải cô,” cô nghe tiếng thì thầm bên tai. “Cô sẽ không

nghe thấy tiếng nổ đâu.”

Karen vuốt má cô.
“Bây giờ cô sẽ chết. Thế sẽ tốt, đúng không?”
Mia cố lần cuối cùng trong tuyệt vọng để tự giải thoát, nhưng bị trói

chặt. Cô không thể cử động. Cô không thể ngăn được cơn giận đang bốc
lên. Người cô như sắp nổ tung.

“Đồ chó dại!”
“Nào, nào. Mia. Cẩn thận từ ngữ của cô,” Karen cảnh cáo. Mia lại cảm

nhận được lớp băng keo trên miệng. Vị keo trên đầu lưỡi. Thở trở nên khó
khăn. Hoảng sợ. Đừng hoảng sợ. Hãy bình tĩnh thở bằng mũi. Đừng dậy,
Marion! Đừng để cô ta thấy. Nằm im. Đây là cái bẫy, Holger. Đừng cử ai
vào nhà. Cô ta sắp sửa kéo mọi người theo cô ta. Đừng để ai vào đấy,
Holger. Đừng vào. Đừng cử Kim, hay Curry, hay Ludvig, hay Gabriel hay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.