TÔI DU HÀNH MỘT MÌNH - Trang 463

88

C

hỉ chưa tới nửa giờ mà Holger Munch lần thứ hai phải ngồi trong xe,

đưa ống nhòm lên mắt. Đội Delta đã sẵn sàng xông vào, nhưng lần này là
bên ngoài địa chỉ đúng. Chắc chắn là đúng. Một cô gái đã nhìn thấy Marion
chạy ra khỏi chính ngôi nhà này, rồi lại bị bắt đem vào bên trong. Bởi
Karen Nylund. Cô gái là người sở tại, biết mình đang nói về điều gì. Không
còn nghi ngờ gì nữa. Những gì họ định làm ở ngôi nhà cũ xiêu vẹo khiến
họ thấy mình nhầm, mọi cái ở đây tuyệt đối đúng. Ngôi nhà đã cũ sơn đỏ,
cũng hơi xập xệ một chút, nhưng rõ ràng có thể ở được. Ngọn đèn mờ mờ
phía sau cửa sổ, hình như có người đã dùng phim nhựa dán lên kính để
không ai nhìn vào được. Một cột khói mỏng bốc lên từ ống khói bằng gạch
trên mái. Nhìn từ ngoài vào, đó là căn nhà lý tưởng ở vùng quê. Nhưng rõ
ràng họ thấy bên trong lại là một câu chuyện khác. Karen Nylund đang ở
trong đó. Cô ta đã giết bốn bé gái sáu tuổi. Cô ta đã làm tổn hại cuộc sống
của các bậc cha mẹ, ông bà, anh em họ hàng, bạn bè, hàng xóm vô tội, gây
cho họ nỗi đau khôn nguôi. Cô ta đã lừa ông, để ông nghĩ có thể bước vào
tình yêu lần nữa. Ông cảm thấy tức đầy lồng ngực, trán nóng rực và tay
nhớp nháp mồ hôi, nhưng ông cố giữ bình tĩnh. Tính chuyên nghiệp. Phải
đánh giá toàn bộ tình hình. Bố trí từng thành viên của đội vào vị trí. Munch
nhìn xuống cuối phố, nơi ba xe cứu thương vừa tới đỗ, tất cả tắt đèn để
không làm người khác chú ý. Curry ngồi ghế sau đang sốt ruột, cứ đập
khẩu súng vào đùi. Còn Kim Kolsø như mọi lần vẫn ngồi im như tượng
trên ghế trước cạnh Holger Munch, dán mắt vào cửa mà lát nữa họ sẽ xông
vào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.