TÔI DU HÀNH MỘT MÌNH - Trang 47

10

M

ia Krüger bừng tỉnh, ngồi thẳng người trên giường.

Có kẻ đột nhập nhà cô.
Cô không nhớ bằng cách nào cô leo lên được cầu thang - cô không nhớ

làm thế nào mà cô đã cởi bỏ quần áo rồi trèo lên giường - nhưng giờ không
phải lúc. Có kẻ đột nhập vào nhà. Cô nghe tiếng động trong bếp. Chai lọ
đang bị lôi khỏi tủ, đặt xuống sàn. Cô tụt khỏi giường, xỏ quần bò và áo
ngắn tay, lùa tay vào ngăn đồ lót lấy khẩu súng lục Glock 17 nhỏ. Mia
Krüger không thích súng, nhưng cô cũng không phải kẻ ngốc. Cô chân trần
rón rén ra khỏi phòng ngủ, mở cửa sổ hành lang, bò ra mái nhỏ bên ngoài.
Cô cảm thấy gió lạnh trên đôi vai trần và chợt nhận ra cô đã hoàn toàn tỉnh
táo. Cô đã ngủ rất say. Mơ về Sigrid. Một cánh đồng lúa mì vàng rực. Hai
chị em chạy qua cánh đồng. Sigrid chạy phía trước, mái tóc nhảy múa như
trong phim quay chậm.

Đến với chị, Mia. Đến đi.
Mia lắc đầu cho hết ngái ngủ, nhét súng vào cạp quần, nhảy từ mái nhà

xuống đám cỏ, nhanh nhẹn như mèo. Gã chết tiệt nào thế nhỉ? Ở đây sao?
Ngay trong nhà cô? Một nơi xa cách nền văn minh này ư? Cô bò quanh góc
nhà, nhìn nhanh qua cửa sổ phòng khách, ở đó không có ai. Cô đi tiếp về
phòng sau, nhìn qua cửa sổ: bên trong cũng không có ai. Cô thận trọng mở
nhẹ cửa ra vào, đứng ngoài vài giây trước khi rón rén vào phòng. Cô tựa
lưng vào bức tường gần lối vào phòng khách, hít một hơi thật sâu trước khi
bước vào, khẩu súng vẫn chĩa về phía trước.

“Đây là cách đón người bạn cũ ư?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.