TÔI ĐÚNG, BẠN SAI - GIỜ THÌ SAO? - Trang 100

“Không. Tôi nghĩ là không. Cả đời chị ấy đều như thế. Nhu cầu của chị ấy
luôn quan trọng hơn và chị ấy đổ lỗi cho tôi là không dành đủ thời gian cho
bố mẹ cả triệu lần rồi.” Tôi đề nghị cô thử làm ba điều khi nói chuyện lại
với chị cô: Đầu tiên là chuẩn bị tinh thần Laura sẽ chỉ trích và tự tôn; thứ
hai, xin lỗi vì đã gác máy; và thứ ba, kiểm chứng lại những lý lẽ của Laura
đưa ra về việc tại sao bữa tiệc phải diễn ra vào ngày cô ấy chọn.

Để giúp cô lần đầu tiên thực hiện việc lắng nghe có suy nghĩ, tôi bảo cô hãy
giả vờ như một người đưa tin mà cô vẫn làm việc cùng, giả vờ như cô đang
thực hiện một cuộc phỏng vấn, và chỉ đơn giản là kiểm chứng lại những gì
vừa nghe được mà không phản ứng lại nó chút nào. Thủ thuật cuối cùng
này rất quan trọng. Tôi không muốn cô hành động giận dữ (nếu cô có cảm
thấy thế), phản ứng lại hoặc cố đưa ra một cái lịch khác kiểm chứng những
gì chị cô nói. Tôi hứa rằng chúng tôi sẽ giải quyết được vấn đề về thời điểm
tổ chức bữa tiệc kịp thời. Cô đã thử và cuộc đối thoại giữa Carol và Laura
trên điện thoại đã diễn ra như thế này.

“A lô”, Laura trả lời cộc lốc.

“Chào chị, em Carol đây.”

“Chị biết là ai. Chị thấy số của em hiện trên màn hình. Thật là thô lỗ và
không đúng lúc.”

“Nào, em nghe những gì chị nói rồi, như thế thật thô bạo và không đúng
lúc,” Carol nói, kiểm chứng lại những gì cô nghe được mà không đồng ý
hay xin lỗi vì đã gọi chị là đồ phù thủy rồi dập máy.

“Chị đang bận. Em muốn gì?” Laura hỏi vẻ sốt ruột.

“Em chỉ muốn biết liệu chúng ta có tiến triển gì thêm về vụ ngày tháng tổ
chức tiệc không. Mình nói chuyện một chút được không chị?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.