TÔI ĐÚNG, BẠN SAI - GIỜ THÌ SAO? - Trang 125

Vấn đề của Rachel không phải là cô sẽ phải bỏ việc mà là liệu có nên xáo
trộn cuộc sống của hai đứa con đang tuổi đi học của họ hay không. Rachel
không muốn làm việc này và bế tắc mà cô và Dan lâm vào thực sự làm hai
người rất căng thẳng và đều bị tổn thương sâu sắc. Sự bất đồng giữa họ đã
trở nên độc hại. Trong suốt các cuộc cãi lộn, Rachel buộc tội Dan là quá ích
kỷ và tầm nhìn hạn hẹp, thêm nữa lại không hề để tâm đến nhu cầu của hai
đứa trẻ. Còn về phần Dan, anh cũng buộc tội Rachel là ích kỷ và tầm nhìn
hạn hẹp và đã không hi sinh nhiều như anh để giữ cho mối quan hệ của họ
được tốt đẹp. Những lời buộc tội không được buông ra trực tiếp và rõ ràng
đến như thế, nhưng chúng cũng làm hỏng khả năng phá vỡ bế tắc của
Rachel không kém.

Miếng vỡ đầu tiên trên chiếc áo giáp của Dan xuất hiện khi thay vì tiếp tục
phản công, Rachel bắt đầu lắng nghe có cân nhắc những gì anh nói, mặc dù
cô không đồng ý rằng anh đã hi sinh nhiều hơn cô. Nhờ việc lắng nghe mà
không phán quyết gì, cô đã thu hẹp được khoảng cách giữa họ dù vẫn tiếp
tục bất đồng. Nhờ suy nghĩ nghiêm túc về những gì Dan nói, cô đã truyền
tải được thông điệp rằng cô tôn trọng ý kiến của anh - dù chỉ trong khoảnh
khắc.

“Nếu em nghe đúng, thì những gì anh nói là anh đã hi sinh nhiều hơn em
cho chúng ta và anh nghĩ bây giờ đến lượt em cần làm thế. Có phải không?”
cô hỏi.

“Đừng mỉa anh,” Dan nói, vẫn cảm thấy đề phòng.

Không hề có chút nào hạ mình hoặc mỉa mai, thực sự cảm thấy tò mò,
Rachel trả lời, “Em không mỉa anh. Em chỉ thực sự muốn hiểu. Em hiểu
anh nói là anh đã từ bỏ nhiều thứ hơn em. Đúng vậy không?”

“Đúng. Như anh nói, khi em nhận được việc làm đầu tiên, anh đã phải
chuyển việc vì em.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.