tìm hiểu cách suy nghĩ của ông ta và có lẽ sẽ thu được một chút sự tin
tưởng. Anh lên kế hoạch để không đề cập đến ý tưởng của anh - thậm chí
ngay cả khi Bernie cố gợi nó lên - mà chỉ tập trung vào việc lắng nghe có
cân nhắc và cảm thông một cách chiến lược bất cứ khi nào có thể làm như
thế một cách tự nhiên.
Hầu hết thời gian của bữa tối trôi qua với các câu chuyện về gia đình, các
môn thể thao hoặc các chủ đề trung gian, nhưng khi món tráng miệng được
đưa ra, David nói, “Tôi muốn nói chuyện một chút về phản ứng của ông với
đề nghị của tôi. Tôi có vài câu hỏi sau buổi họp cuối cùng đó. Tôi hỏi được
không?”
“Anh định hỏi gì? Tôi nghĩ là tôi đã nói rất rõ ràng,” Bernie nói.
“Hoàn toàn rõ! - và tôi không muốn nói về đề nghị đó nữa. Nhưng sau buổi
họp tôi nhận ra, tôi gần như chẳng hiểu gì về khởi đầu công ty này. Tôi hi
vọng ông có thể nói cho tôi một chút về điều nền tảng đó.” Đó là chủ đề
Bernie hăm hở tham gia và khoảng một giờ sau đó, họ nán lại bên tách café
khi David chăm chú lắng nghe những hồi tưởng của Bernie về những năm
đầu tiên của công ty và niềm tự hào vô bờ bến khi ông nhận ra tiềm năng
của những gì ông đã bắt đầu. Điều khiến ông tự hào nhất là sự thật rằng
hàng chục gia đình phụ thuộc vào công việc kinh doanh của ông để trả tiền
nhà, tiền học, trang trải cuộc sống và ông đã không khiến họ thất vọng.
Ngay cả bây giờ, ông tự hào về số người ông đã tuyển dụng còn hơn là số
tiền ông kiếm được.
David lắng nghe và dần hiểu ra. Hơn thế, anh kiểm chứng lại những gì mình
nghe được và thực sự đồng cảm với niềm hạnh phúc dâng tràn khi Bernie
kể về những năm đầu tiên đó. Khi ấy, Bernie hỏi, “Anh đã hiểu vì sao
không bao giờ tôi có thể bán bộ phận này đi chưa?”
Với cách nhìn của mình, David không thể hiểu được điều đó. Nếu Bernie
ủng hộ cho kế hoạch của anh, chỉ trong một năm, ông có thể tuyển dụng