hệt như mẹ cô.” Không hẳn đây là một lời lăng mạ... trừ khi bạn biết mẹ cô
ấy!
Bất kỳ khi nào ta gọi đối phương là “đồ nọ, đồ kia”, ta cũng làm họ phản
ứng mạnh hơn, giận dữ hơn và tàn nhẫn hơn.
3. Chọn đúng thời điểm
Họ cãi nhau vào thời điểm kinh khủng là khi cả hai đều đã mờ mắt vì cơn
giận. Kể cả không cần cuốn băng ghi lại thì có lẽ bạn cũng hiểu họ đã giận
đến thế nào thì mới nói năng như thế (“cù lần”, “cô xéo đi”), vấn đề là họ
liên tục ngắt lời và chặn họng nhau, họ gọi nhau bằng những cái tên khác và
điều tệ hại nữa là họ tiếp tục cãi nhau trước mặt con gái, ngay cả sau khi đã
nhận ra mình đang làm gì.
Nói một cách tích cực hơn, họ không lôi kéo con gái vào việc đứng vào phe
nào. Tuy nhiên, sau đó, khi được hỏi về nhận thức của họ đối với sự có mặt
của Chloe, họ đều đồng ý rằng điều này không tốt cho cô bé và sự hiện diện
của cô bé làm cho họ cảm thấy cần phòng bị nhiều hơn.
Đừng đưa ra vấn đề có nguy cơ gây nổ khi bạn bước chân ra cửa đi làm hay
khi trở về nhà sau một ngày làm việc dài mệt mỏi hoặc khi đối phương của
bạn đang cực kỳ cáu kỉnh. Có thể không có thời điểm nào là lý tưởng,
nhưng bạn phải biết rằng có những thời điểm tốt hơn thời điểm khác và có
những thời điểm sẽ trở thành thảm họa nếu bạn đưa ra vấn đề tranh luận.
4. Không bao giờ khẳng định tuyệt đối
Kimberly và Jason đều rất thích những câu khẳng định tuyệt đối. “Cô luôn
luôn blah, blah, blah...”, Jason nhắc đi nhắc lại trong suốt cuộc cãi lộn.
“Anh chưa bao giờ nghĩ đến tôi; anh chỉ nghĩ đến anh thôi,” cũng là một
trong những câu thần chú của Kimberly. Những câu đáp cho những lời
khẳng định tuyệt đối kiểu này bao giờ cũng đầy tính phòng vệ. Trong suốt
cuộc cãi lộn, cứ khi nào Kimberly nói: “Luôn là một điều gì đó, anh không