TỘI LỖI KHÔNG CHỨNG CỨ - Trang 103

22

◄○►

9 giờ sáng ngày hôm sau, Chu Phúc Lai đi chợ, Chu Tuệ Như đang dọn dẹp
ở trong quán để chuẩn bị bán hàng vào buổi trưa.

Hai người cảnh sát Tiểu Tống và Tiểu Lý bước vào trong quán: “Bà

chủ quán, xin hỏi một chút, gần đây có gặp người này không?” Tiểu Tống
rút ra một tấm ảnh.

Chu Tuệ Như nhìn thấy cảnh sát, thoáng ngẩn người, tiếp đó lập tức

trấn tĩnh lại, ghé tới xem tấm ảnh, người trong tấm ảnh chính là tên tóc
vàng đã chết. “Gặp…” Cô cảm thấy như cổ họng mình khô roong, “Có gặp,
người này hình như sống ở trong khu dân cư.”

“Cô không biết anh ta xảy ra chuyện sao?” Tiểu Tống hơi ngạc nhiên

vì quán mì này cách nơi xảy ra vụ án chưa đến một ki-lô-mét, hôm qua, sau
khi vụ án xảy ra, khi bọn họ đi đến những cửa hàng khác hỏi, gần như ai
cũng biết người chết là anh ta.

“Xảy… xảy ra chuyện gì rồi?” Chu Tuệ Như hơi căng thẳng, Lạc Vấn

dạy cô cách trả lời như thế nào đối với các loại câu hỏi then chốt của cảnh
sát, nhưng ông không phải là thần tiên, ông không thể dự liệu được câu hỏi
mào đầu của cảnh sát là như thế nào, chỉ nói với Chu Tuệ Như là cần giữ
được trạng thái tự nhiên, không được sợ hãi, tùy cơ ứng biến, lời nói có thể
nói chậm một chút, nhưng nhất định phải nghĩ xong rồi mới nói, không
được nói sai. Nhưng Chu Tuệ Như dù sao cũng là lần đầu tiên tiếp xúc với
cảnh sát, căng thẳng cũng là điều khó có thể tránh khỏi.

Những người dân ở khu vực xung quanh đây hầu như đều biết về cái

chết của Từ Thiêm Đinh, điều này cũng không còn là bí mật gì cả, cho nên
hai người cảnh sát nói cho cô biết: “Chuyện ở bên sông tối hôm kia cô biết
chứ? Người nằm ở đó chính là anh ta, biệt hiệu là Tiểu Thái Bảo.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.