TỘI LỖI KHÔNG CHỨNG CỨ - Trang 314

64

◄○►

Chiếc xe taxi sau khi lái đến địa điểm yêu cầu, Lạc Vấn xuống xe, nhìn
xung quanh.

Nơi đây vẫn thuộc về khu vực phía tây thành phố Hàng, vẫn thuộc về

sự quản hạt của đường phố, thực ra cách nơi ông ở cũng chẳng bao xa, đi
xe chừng mười phút là đến.

Đã đợi suốt tám năm, sống tại thành phố Hàng ba năm, thì ra đáp án

lại ở gần mình đến thế.

Quãng đường mười phút đi xe, ông đã đi mất tận ba năm ròng. Gần

như vậy mà lại xa như thế. Ông thầm lẩm nhẩm câu này.

Trong lòng ông cũng cảm thấy hơi căng thẳng, thiếu mất sự trấn tĩnh

điềm đạm vốn có của ông.

Cuối cùng, đáp án sắp xuất hiện rồi, có phải vậy không?
Đối diện với chân tướng sự thực chuẩn bị được phơi bày, ngược lại

ông lại cảm thấy sợ hãi, ông thậm chí cảm thấy nếu như mãi mãi không biết
được đáp án, cứ sống thế này mãi, cũng rất tốt.

Ông đứng nguyên tại chỗ hồi lâu, hít thở một hơi thật sâu, điều chỉnh

tâm trạng của mình.

Sắc trời đã tối, suy đoán chắc là cảnh sát cũng đã phát hiện ra việc ông

lẻn ra từ phía sau quán ăn rồi, bắt buộc phải tranh thủ thời gian thôi.

Ông hơi nắm tay lại, cất bước tiến vào tiểu khu dân cư tái định cư ở

trước mặt.

Địa điểm đã hằn sâu vào trí não ông, ông nhìn tòa kiến trúc một lượt,

rồi nhanh chóng tìm ra được mục tiêu, lên lầu, phòng 302.

Đứng ở trước cửa, Lạc Vấn do dự một lát, rồi lại điều chỉnh lại nhịp

thở, sau đó ấn chuông cửa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.