TỚI NGỌN HẢI ĐĂNG - Trang 104

Họ quay trở lại và bắt đầu đi lên con đường mòn nơi những cây lá đâm chồi
như những mũi giáo xanh xanh óng bạc, tay trong tay. Cánh tay ông gần
giống như cánh tay của một chàng trai trẻ, bà Ramsay nghĩ, mảnh khảnh và
rắn chắc, và bà nghĩ với niềm vui sướng rằng ông vẫn còn mạnh khỏe biết
bao, dù đã quá sáu mươi, và kiên cường lạc quan biết bao, thật lạ lùng khi
có thể chắc chắn rằng, như bản thân ông là thế, mọi điều kinh khủng dường
như không làm ông thoái chí mà lại làm ông vui mừng phấn chấn. Có kỳ lạ
hay không, bà ngẫm nghĩ? Thật sự, đối với bà, đôi khi dường như ông được
tạo thành một cách khác biệt so với mọi người khác, sinh ra mù, điếc, đui,
đối với những điều bình thường, nhưng lại có một đôi mắt như mắt chim
đại bàng đối với những sự vật khác thường. Sự hiểu biết của ông thường
làm cho bà kinh ngạc. Nhưng ông có chú ý tới những bông hoa không?
Không. Ông có chú ý tới cảnh vật không? Không. Thậm chí ông có chú ý
tới vẻ đẹp của con gái mình, hoặc có món bánh pu-đinh hay bò nướng trong
dĩa của mình hay không? Ông chỉ ngồi ở bàn với họ như một người trong
giấc mộng. Và bà e là ông ngày càng thâm nhiễm thói quen nói lớn tiếng
hay đọc lớn những bài thơ; vì đôi khi thật khó xử -

Tốt đẹp nhất và sáng nhất lìa xa!

[15]

Cô Giddings tội nghiệp đã giật nảy cả người khi ông hét to câu đó với cô ta.
Nhưng vậy thì, bà Ramsay nghĩ, dù ngay lập tức đứng về phía ông để chống
lại mọi cô Giddings ngốc nghếch trên thế giới, vậy thì, bà nghĩ, thân mật ấn
nhẹ lên cánh tay ông để báo hiệu rằng ông đi lên đồi quá nhanh đối với bà,
và bà phải dừng lại một chút để xem có có đống đất chuột đùn mới nào trên
gò đất hay không, vậy thì, bà nghĩ, khom người xuống để nhìn, một bộ óc vĩ
đại như bộ óc của ông phải khác biệt về mọi thứ với bộ óc của chúng ta. Tất
cả những người đàn ông vĩ đại mà bà từng biết đều như thế cả, bà nghĩ, xác
định rằng hẳn phải có một con thỏ đã đột nhập vào khu vườn, và chỉ cần
nghe ông nói, chỉ đơn giản nhìn ông cũng là một điều tốt cho những chàng
trai trẻ (dù bầu không khí của những giảng đường khá ngột ngạt và hầu như
không thể nào chịu đựng nổi đối với bà). Nhưng nếu không bắn lũ thỏ thì
người ta làm thế nào để giảm bớt số lượng của chúng? bà tự hỏi. Đó có thể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.