TỚI NGỌN HẢI ĐĂNG - Trang 105

là một con thỏ; đó có thể là một con chuột chũi. Dù sao thì cũng có một
sinh vật nào đó đang tàn phá những khóm hoa Dạ Anh Thảo của bà. Và
ngẩng nhìn lên, bà trông thấy bên trên những thân cây gầy guộc những tia
sáng đầu tiên của một vì sao đang phập phồng tỏa sáng, và muốn chồng bà
cũng nhìn lên nó; vì cảnh tượng đó mang tới cho bà một niềm vui rộn rã.
Nhưng bà tự ngăn mình lại. Ông ấy không bao giờ nhìn những sự vật. Nếu
ông ấy nhìn, tất cả những gì ông ấy nói sẽ là, Cái thế giới bé nhỏ tội nghiệp,
với một tiếng thở dài.

Ngay lúc ấy, ông ấy nói, “Rất đẹp,” để làm bà vui lòng, và giả vờ ngưỡng
mộ những đóa hoa. Nhưng bà biết rất rõ ông không hề ngưỡng mộ chúng,
thậm chí còn không nhận ra rằng chúng hiện diện ở đó. Chỉ là để làm vui
lòng bà. Chà, nhưng kia có phải là Lily Briscoe đang thả bước cạnh William
Bankes không nhỉ? Bà nheo đôi mắt cận thị của mình nhìn vào lưng của hai
người đằng trước. Phải, đúng là như thế. Điều đó không có nghĩa là họ sẽ
lấy nhau đấy chứ? Vâng, phải là như thế! Thật là một ý tưởng tuyệt vời! Họ
phải lấy nhau!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.