TỚI NGỌN HẢI ĐĂNG - Trang 130

của anh ta; và do đó anh ta không hoàn toàn cởi mở hay hoàn toàn công
bằng, vì dường như anh ta đang nói, Các vị đã lãng phí cuộc đời mình. Các
vị hoàn toàn sai lầm. Những kẻ cổ hủ khốn khổ, các vị đang vô vọng phía
sau những thời gian. Có vẻ như anh ta khá kiêu ngạo, cái anh chàng trẻ tuổi
này; và thái độ xử sự của anh ta rất kém. Nhưng ông Bankes buộc phải nhận
xét, anh ta quả cảm; anh ta có năng lực; anh ta cực kỳ giỏi về những sự
kiện. Có lẽ, ông Bankes nghĩ, khi Tansley chửi bới chính quyền, có rất
nhiều điều trong những gì anh ta nói.

“Giờ xin nói cho tôi biết...” anh ta nói. Vậy là họ đang tranh luận về chính
trị, và Lily nhìn chiếc lá trên tấm khăn trải bàn; và bà Ramsay, hoàn toàn
giao phó cuộc tranh luận lại cho hai người đàn ông, tự hỏi vì sao bà quá
chán ngán với cuộc chuyện trò này, và ao ước, khi nhìn chồng mình ở đầu
kia bàn, rằng ông ấy sẽ nói một điều gì đó. Một lời thôi, bà tự nhủ. Vì nếu
ông ấy nói một điều gì đó, nó sẽ làm mọi sự khác hẳn đi. Ông ấy đi thẳng
vào trung tâm sự vật. Ông ấy quan tâm tới những người ngư dân và thu
nhập của họ. Ông ấy không ngủ được vì suy nghĩ về họ. Thật hoàn toàn
khác hẳn khi ông ấy lên tiếng; khi đó người ta không cảm thấy, lạy Trời ông
không nhìn thấy tôi ít quan tâm như thế nào, vì người ta quan tâm. Thế rồi,
nhận ra đó là vì bà quá ngưỡng mộ ông đến nỗi mong đợi ông ấy lên tiếng,
bà cảm thấy như thể ai đó đang ca tụng chồng bà và cuộc hôn nhân của họ
với bà, và bà đỏ ửng cả mặt mày mà không nhận ra rằng chính bà là người
đã ca tụng ông. Bà nhìn ông ấy đang trầm tư để tìm điều này trên nét mặt
của ông; hẳn trông ông có vẻ cao quý... Nhưng không hề như thế! Ông đang
nhăn nhó, ông đang quắc mắt cau mày, và đỏ mặt vì giận dữ. Vì cái quái gì
chứ? bà tự hỏi. Vấn đề là gì vậy? Chỉ vì ông Augustus tội nghiệp đó đã yêu
cầu thêm một đĩa xúp - chỉ thế thôi. Việc Augustus sẽ bắt đầu món xúp của
ông ta lần nữa thật không thể tưởng tượng nổi, thật đáng ghét (ông Ramsay
ra hiệu cho bà qua cái bàn). Ông ghét những người đang ăn khi ông đã ăn
xong. Bà thấy cơn giận của ông bay như một đàn chó săn vào mắt ông, lông
mày ông, và bà biết rằng chỉ trong giây lát một cái gì đó mang tính bạo lực
sẽ bùng nổ, và rồi - tạ ơn Chúa! Bà thấy ông tự kềm chế và hãm phanh lại,
và toàn bộ thân người ông dường như tóe ra những tia lửa chứ không phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.