TỚI NGỌN HẢI ĐĂNG - Trang 141

thấy, đặt chiếc muỗng xuống, mà người ta có thể di động tới lui hay ngơi
nghỉ; có thể chờ đợi lắng nghe ngay lúc này; rồi có thể, như một con chim
ưng đột ngột sà xuống từ cái tổ cao của nó, phô phang và chìm vào tràng
cười rộ một cách dễ dàng, đặt toàn bộ sức nặng của bà vào điều mà ở đầu
kia bàn chồng bà đang nói, về căn bậc hai của một ngàn hai trăm năm mươi
ba. Dường như đó là con số trên chiếc đồng hồ đeo tay của ông.

Tất cả những thứ này có ý nghĩa gì? Cho tới ngày hôm nay bà chưa hề có
một nhận thức nào. Một căn bậc hai? Đó là gì? Mấy đứa con trai của bà
biết. Bà dựa vào chúng; về những lũy thừa ba và căn bậc hai; rằng đó là
điều mà bây giờ họ đang nói; về Voltaire

[23]

và bà de Stael

[24]

; về tính cách

của Napoleon, về hệ thống chiếm hữu đất đai của Pháp; về ngài
Rosebery

[25]

; về quyển hồi ký của Creevey

[26]

: bà để cho nó nâng đỡ bà,

duy trì bà, cái cơ cấu đáng ngưỡng mộ này của tri thức nam giới, nó chạy
lên chạy xuống, băng ngang theo đường này lối khác, như những cái rầm
sắt nối kết cái kết cấu đu đưa ấy và nâng đỡ toàn thế giới, khiến bà có thể
tuyệt đối tin tưởng vào nó, thậm chí có thể ngắm nghiền mắt lại, như một
đứa bé đang hé nhìn từ chiếc gối của nó vào vô số lớp lá của một cái cây.
Rồi bà thức giấc. Nó vẫn đang được kiến tạo. William Bankes đang ca ngợi
những cuốn tiểu thuyết Waverly

[27]

.

Cứ mỗi sáu tháng ông lại đọc một cuốn trong số chúng, ông bảo. Và tại sao
điều đó lại khiến cho Tansley nổi giận? Anh ta nhảy vào cuộc (tất cả, bà
Ramsay nghĩ, là vì Prue không cư xử tốt với anh ta) và phản bác những
cuốn tiểu thuyết Waverly khi anh ta chẳng biết gì về nó, không biết nó là cái
thứ quái gì, bà Ramsay nghĩ, quan sát anh ta hơn là lắng nghe những gì anh
ta nói, và tính cách này sẽ đi với anh ta cho tới khi anh ta nhận được chức
giáo sư, hay lấy vợ, và vì vậy không cần phải luôn nói, “Tôi - tôi - tôi.” Vì
đó là những gì mà anh ta chỉ trích ngài Walter tội nghiệp, hay có lẽ đó là
Janes Austen

[28]

, cũng chỉ thế thôi. “Tôi - tôi - tôi.” Anh ta đang nghĩ về

chính mình và ấn tượng mà anh ta đang tạo ra, bà có thể nói thế bởi âm
thanh trong giọng nói và những chỗ nhấn mạnh và sự khó chịu của anh ta.
Thành công sẽ tốt cho anh ta. Dù sao, một lần nữa họ lại im lặng. Bây giờ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.