TỚI NGỌN HẢI ĐĂNG - Trang 156

Hướng về đây, hỡi mọi thủy thủ bị dập vùi tơi tả,

hãy hướng về đây những mảnh ván thông mọc cánh của các chàng,

[31]

bà đọc và lật sang trang, thân hình khẽ lắc lư, quanh qua lộn lại ở chỗ nọ
chỗ kia, từ dòng này sang dòng khác, như từ một nhánh cây này sang nhánh
khác, từ một bông hoa màu đỏ và trắng sang một bông hoa khác, cho tới khi
một âm thanh nhỏ đánh thức bà - tiếng chồng bà vỗ đùi. Ánh mắt họ gặp
nhau trong một giây; nhưng họ không muốn nói với nhau. Họ không có gì
để nói, tuy nhiên dường như có một điều gì đó đã chuyển dịch từ ông ấy
sang bà. Chính là cuộc sống, là sức mạnh của nó, là sự hài hước tột cùng, bà
biết, đã khiến cho ông ấy phải vỗ đùi. Đừng cắt ngang tôi, dường như ông
ấy đang nói, đừng nói gì hết; cứ ngồi yên đó. Và ông tiếp tục đọc. Đôi môi
ông mấp máy. Nó phủ đầy ông. Nó củng cố ông. Ông đã quên sạch tất cả
những xích mích, những bực mình bé nhỏ ban tối, rằng ông đã chán không
thể tả thế nào khi phải ngồi yên trong lúc mọi người cứ ăn uống như không
bao giờ kết thúc, rằng ông rất bực vợ mình, rất giận và phiền lòng khi họ
làm ngơ những cuốn sách của ông như thể chúng không hề tồn tại. Nhưng
giờ đây, ông cảm thấy, chẳng có chi là quan trọng việc ai đã đạt tới mẫu tự
Z (nếu tư tưởng chạy như một bảng chữ cái từ A đến Z). Một người nào đó
sẽ đạt tới nó - nếu không phải là ông, thì sẽ là một người khác. Sức mạnh và
sự minh mẫn của người đàn ông này, cảm giác của ông ta đối với những
điều đơn giản trực tiếp, những người ngư dân này, sinh vật già nua khốn
khổ bị phát cuồng trong căn nhà tranh của Mucklebackit

[32]

khiến ông có

cảm giác cường tráng, nhẹ nhõm đến nỗi ông cảm thấy mình đã thức tỉnh và
chiến thắng và không thể ngăn được đôi dòng lệ. Giơ cuốn sách lên cao hơn
một chút để che mặt lại, ông để cho chúng thoải mái tuôn rơi và lắc đầu từ
bên này sang bên kia, hoàn toàn quên đi bản thân (nhưng không quên một
hoặc hai phản ánh về đạo lý và những cuốn tiểu thuyết Pháp và tiểu thuyết
Anh và đôi bàn tay của Scott bị trói chặt nhưng cái nhìn của ông có lẽ cũng
chân xác như cái nhìn của người khác), hoàn toàn quên đi những mối bận
tâm và thất bại của riêng ông với việc Steenie tội nghiệp bị chết chìm và nỗi
u sầu của Mucklebackit (Scott đã đạt tới chỗ hay nhất của mình ở đó), với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.