TỚI NGỌN HẢI ĐĂNG - Trang 170

tấm gương và khiến bà lẩm nhẩm hát một bài ca cũ trên sân khấu khi một
lần nữa quay về với công việc của mình. Kẻ thần bí, kẻ nhìn xa trông rộng,
khi đi trên bãi biển trong một đêm trời đẹp, khi khuấy động một vũng nước
nhỏ, khi nhìn một tảng đá, khi tự hỏi mình “Tôi là ai,” “Đây là cái gì?” đã
đột ngột nhận được một câu trả lời hạ cố (họ không thể nói đó là gì) khiến
họ thấy ấm lòng trong màn sương giá lạnh và thấy an ủi trong cơn quạnh
quẽ. Nhưng bà McNab lại tiếp tục uống và lẩm nhẩm chuyện tầm phào như
trước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.