TỚI NGỌN HẢI ĐĂNG - Trang 180

và những cọng rơm. Giờ đây không gì có thể chống lại chúng; giờ đây
không có gì nói với chúng là không. Mặc cho gió thổi; mặc cho cây anh túc
tự nảy mầm và cây thược dược kết bạn với những lùm cải bắp. Mặc cho lũ
chim én làm tổ trong phòng khách, cây kế đâm rễ vào những ngăn tủ, và lũ
bươm bướm sưởi nắng trên lớp vải bọc phai màu của những chiếc ghế bành.
Mặc cho những cái ly vỡ và những thứ đồ sứ nằm lăn lóc trên bãi cỏ và bị
cỏ dại che khuất mất.

Vì giờ đây cái giờ khắc ấy, sự ngập ngừng ấy đã đến rồi, khi ánh bình minh
run rẩy và bóng đêm dừng lại, khi nếu một chiếc lông chim đáp xuống mặt
cân thì nó sẽ chìm xuống. Chỉ một chiếc lông chim, và ngôi nhà, đang chìm,
đang rơi, hẳn sẽ xoay mình lao xuống những chiều sâu bóng tối. Trong
những căn phòng đổ nát, những kẻ đi cắm trại sẽ đốt lửa đun những chiếc
ấm của mình; những cặp tình nhân sẽ tìm nơi trú ẩn ở đó, nằm trên những
tấm ván trần; và người chăn cừu cất bữa trưa của anh ta trên những chồng
gạch, và gã lang thang nằm ngủ với chiếc áo khoác cuộn quanh người để
xua đi cái lạnh. Rồi mái nhà hẳn cũng sẽ sụp đổ xuống; những bụi thạch
nam và độc cần sẽ phủ kín những lối đi, bậc thềm và cửa sổ; sẽ đâm chồi
nảy lộc, không đồng đều nhưng mạnh mẽ trên ụ đất, cho tới khi một kẻ xâm
phạm nào đó, bị lạc đường, chỉ có thể được kể cho nghe câu chuyện bởi một
cây loa kèn đuốc nằm giữa những bụi tầm ma, hoặc một mảnh đồ sứ trong
bụi độc cần, rằng nơi đây trước kia đã có người từng sống; nơi đây từng có
một ngôi nhà.

Nếu chiếc lông chim đã rơi, nếu nó đã đẩy nhẹ mặt cân xuống, toàn bộ ngôi
nhà hẳn sẽ lao xuống những chiều sâu để nằm trên lớp cát lãng quên.
Nhưng có một lực lượng nào đó đang hoạt động; một cái gì đó không có ý
thức cao cho lắm; một cái gì đó đã đảo mắt liếc qua, một cái gì đó đã tập
tễnh lắc lư lui tới; một cái gì đó không được thôi thúc bởi một nghi thức
trang trọng hay một bài hát nghiêm trang để thực hiện công việc của nó. Bà
McNab rên rỉ; bà Bast thở than. Họ đã già; người họ đã cứng đơ; chân họ
thì đau nhức. Cuối cùng họ đã tới với những chổi và xô; họ phải làm việc.
Đột nhiên, một trong những tiểu thư đã viết: bà Mcnab có thấy rằng ngôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.