TỚI NGỌN HẢI ĐĂNG - Trang 202

cơn giận, những bực dọc rụng rơi đi như những mảnh giẻ cũ; cô gom nhặt
trong ký ức chuyện này chuyện nọ, cả cảnh tượng này, và nhận ra từ sự
ngốc nghếch và thù hận đáng thương (cô và Charles đã cãi cọ nhau, đấu
khẩu với nhau một cách thù hằn và ngu ngốc) này một điều gì đó - chẳng
hạn cảnh tượng này trên bờ biển, cái khoảng khắc này của tình bạn và sự
mến ưa nhau - điều còn sót lại sau bấy nhiêu năm. Cô chìm vào đó để tái
hiện lại ký ức của cô về anh ta, và nó ở lại đó trong tâm trí, tác động đến
người ta gần như một tác phẩm nghệ thuật.

“Như một tác phẩm nghệ thuật,” cô lặp lại, nhìn từ bức vẽ sang những bậc
thềm phòng khách rồi lại nhìn bức vẽ. Cô phải nghỉ một lát. Và, trong lúc
ngồi nghỉ, lơ đãng nhìn từ vật này sang vật nọ, cái câu hỏi cũ đã không ngớt
lướt ngang bầu trời linh hồn, cái câu hỏi mênh mông, phổ quát vốn có
khuynh hướng tự định danh chính nó vào những khoảnh khắc như thế này,
khi cô đang thả lỏng những giác quan đã quá căng thẳng, lại đứng sững
nhìn xuống cô, dừng lại bên cô, che tối xầm phía trên cô. Ý nghĩa của cuộc
đời là gì? Chỉ thế thôi - một câu hỏi giản đơn; một câu hỏi có khuynh hướng
tiến tới gần người ta hơn theo năm tháng. Sự khải huyền vĩ đại không bao
giờ đến. Thay vì thế, có những phép màu nho nhỏ hàng ngày, những điều
soi sáng, những que diêm lóe lên bất chợt trong bóng tối; chuyện này là
một. Chuyện này, chuyện kia, và chuyện khác; bản thân cô và Charles
Tansley và những con sóng vỗ bờ; bà Ramsay đã gắn họ lại với nhau; bà
Ramsay bảo, “Cuộc sống đứng lặng nơi đây”; bà Ramsay đã tạo ra từ cái
giây phút đó một cái gì vĩnh viễn) - câu nói này mang bản chất của một sự
khải huyền. Giữa những thứ hỗn độn vẫn có một hình thù; sự trôi qua lướt
chảy miên viễn không ngừng này (cô nhìn những đám mây đang trôi và
những chiếc lá đang chao động) đã gắn sâu vào sự vững bền ổn định. Cuộc
sống đứng lặng nơi đây, bà Ramsay đã nói thế. “Bà Ramsay! Bà Ramsay!”
cô lặp đi lặp lại. Cô mang ơn mọi thứ ở bà.

Tất cả đều thinh lặng. Dường như chưa có ai đi lại trong ngôi nhà. Cô nhìn
nó đang thiếp ngủ ở đó trong ánh nắng ban mai với những cánh cửa sổ màu
xanh trời và xanh lá và những chiếc lá phản chiếu ánh mặt trời lấp loáng. Ý

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.