TỚI NGỌN HẢI ĐĂNG - Trang 205

sẽ lặng. Chúng hy vọng ông sẽ bị cản trở. Chúng hy vọng toàn bộ chuyến đi
sẽ thất bại, và chúng được đưa trở lại bãi biển, với những cái gói của chúng.

Nhưng lúc này, khi con trai của Macalister đã chèo được một quãng, những
cánh buồm bắt đầu phồng lên, con thuyền tăng tốc, duỗi ra và lao tới. Ngay
lập tức, như thể một sự căng thẳng nào đó đã được cởi bỏ đi, ông Ramsay
duỗi thẳng hai chân, lôi cái bao nhỏ đựng thuốc lá ra, trao nó cho Macalister
với một tiếng lầm bầm, và cảm thấy hoàn toàn mãn nguyện, chúng biết, vì
chúng đã gánh chịu mọi thứ. Giờ đây chúng sẽ lướt đi suốt nhiều giờ như
thế này, và ông Ramsay sẽ hỏi già Macalister một câu - có lẽ về cơn bão lớn
vào mùa đông trước - và già Macalister sẽ trả lời, và họ sẽ cùng phì phèo
cái ống điếu của mình, già Macalister sẽ cầm lấy một sợi chão nhúng hắc ín,
thắt lại hoặc tháo ra một nút, người con trai sẽ câu cá và chẳng bao giờ nói
với ai lời nào. James sẽ buộc phải để mắt theo dõi cánh buồm. Vì nếu nó
quên, cánh buồm sẽ dúm dó và run rẩy, con thuyền sẽ chậm lại, và ông
Ramsay sẽ nói một cách cáu kỉnh “Coi chừng! Coi chừng!” và già
Macalister sẽ chậm chạp xoay người trên chỗ ngồi của mình. Thế rồi chúng
nghe thấy ông Ramsay hỏi gì đó về cơn bão lớn hồi dịp lễ Giáng sinh. “Nó
thổi đến, cuốn quanh chỗ đó,” già Macalister nói, mô tả cơn bão lớn hồi
Giáng sinh năm trước, khi mười con tàu đã phải dạt vào vịnh để trú ẩn, và
ông ta đã nhìn thấy “một ở đó, một ở đó, một ở đó” (ông ta chậm rãi chỉ
vòng quanh cái vịnh. Ông Ramsay quay đầu nhìn theo.) Ông ta đã nhìn thấy
bốn người đàn ông đeo trên cột buồm. Thế rồi nó biến đi. “Và cuối cùng
chúng tôi đã tống cổ nó đi,” ông ta tiếp tục (nhưng trong cơn giận và sự im
lặng của mình chúng chỉ thoáng nghe thấy một từ ở đoạn này đoạn khác
trong lúc ngồi ở hai đầu của con thuyền, hợp nhất lại bởi thỏa ước chiến đấu
với sự chuyên chế cho tới chết của chúng). Cuối cùng họ đã tống cơn bão
đi, họ đã thả chiếc thuyền cứu hộ, và họ đã tống cổ nó qua chỗ đó -
Macalister kể lại câu chuyện; và dù chúng chỉ nghe thấy một từ vào lúc này
lúc khác, chúng ý thức được trong suốt thời gian đó về cha chúng - ông
nghiêng người tới trước ra sao, ông hòa giọng với già Macalister ra sao; vừa
phì phèo ống điếu vừa nhìn chỗ này chỗ nọ mà Macalister chỉ, ông đã
thưởng thức ý nghĩ về cơn bão và cái đêm tăm tối đó và những người ngư

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.