TỚI NGỌN HẢI ĐĂNG - Trang 235

TIMES trước mặt khi nó từ vườn đi vào, mọi thứ đều rối tung, về một điều
gì đó mà ai đó đã nói về đức Chúa, hoặc nó nghe thấy rằng người ta đã đào
được một con voi mamut ở một đường phố London, hoặc tự hỏi Napoleon
giống cái gì. Thế rồi họ cầm lấy những tờ báo với những bàn tay sạch sẽ (họ
mặc đồ màu xám; họ có mùi của cây thạch nam) và cùng nhau xem lướt qua
những hình ảnh, lật những trang giấy, vắt chéo chân và thỉnh thoảng nói
một câu gì đó rất ngắn gọn. Để tỏ ra thoải mái nó cũng sẽ lấy một cuốn sách
từ trên kệ và đứng đó, quan sát cha nó viết, rất đều đặn, rất gọn gàng, từ
phía này sang phía kia tờ giấy, thỉnh thoảng lại ho khe khẽ hoặc nói ngắn
gọn một điều gì đó với quý ông lớn tuổi ngồi đối diện. Và đứng đó với cuốn
sách mở ra, nó nghĩ rằng ở đây người ta có thể để cho đi bất cứ điều gì,
người ta có thể trải rộng ý nghĩ ra như một chiếc lá trên mặt nước; và nếu
mọi chuyện tốt đẹp, giữa những quý ông lớn tuổi đang phì phèo thuốc lá, và
tờ THE TIMES vẫn kêu sột soạt, thì mọi thứ đều ổn. Và khi quan sát cha nó
viết trong phòng đọc sách, nó nghĩ (lúc này đang ngồi trong thuyền) ông
không phải là người hão huyền hay một bạo chúa và không muốn làm cho
bạn thương hại ông. Thật ra, nếu ông nhìn thấy nó đang đứng đó đọc sách,
ông sẽ hỏi nó, nhẹ nhàng như bất cứ người nào có thể, Có thứ gì mà ông
không thể cho nó hay không?

Sợ rằng điều này có thể sai, nó nhìn ông đang đọc cuốn sách với cái bìa
sáng bóng và lốm đốm như trứng chim choi choi, Không; đúng là thế. Giờ
đây khi nhìn ông, nó muốn nói lớn với James. (Nhưng James đang dán mắt
vào cánh buồm.) Ông ấy là một kẻ hung ác hay châm chọc, James sẽ nói
thế. Ông ấy đưa câu chuyện xoay quanh bản thân mình và những cuốn sách
của mình, James sẽ nói thế. Ông ấy tự cao tự đại không thể khoan thứ nổi.
Tệ hơn tất cả, ông ấy là một bạo chúa. Nhưng hãy nhìn kia! nó nói, nhìn về
phía ông. Hãy nhìn ông lúc này. Nó nhìn ông đang đọc cuốn sách nhỏ với
đôi chân gập lại; nó biết cuốn sách có những trang màu vàng nhạt đó nhưng
không biết trong đó viết gì. Cuốn sách rất nhỏ; được in rất khít; trên tờ để
trắng đầu sách, nó biết, ông đã viết rằng ông đã tiêu 50 quan Pháp cho bữa
ăn tối; rượu vang nhiều quá; ông đã cho người hầu bàn nhiều quá; tất cả
được cộng lại ở dưới cuối trang giấy. Nhưng nó không biết cái thứ được viết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.