TỚI NGỌN HẢI ĐĂNG - Trang 243

Anh ta đứng đó trên cái bục, gầy gò, mặt đỏ au, giọng khàn khàn, đang rao
giảng tình yêu (có những con kiến đang bò loanh quanh giữa những cây
chuối lá mà cô đánh động với cây cọ của mình - những con kiến đỏ, năng
động, bóng loáng, khá giống Charles Tansley). Cô đã nhìn một cách mỉa
mai từ chỗ ngồi của mình trong cái sảnh đường trống hết phân nửa khi anh
ta đang bơm tình yêu vào cái chốn giá lạnh đó, và đột nhiên, cái thùng tô nô
cũ, hoặc bất cứ thứ gì cũng được, đang trồi sụp lên xuống giữa những lượn
sóng, còn bà Ramsay thì đang tìm kiếm đôi kính của mình giữa những hòn
đá cuội. “Úi chà! Thật là phiền hà! Lại mất nữa rồi. Đừng bận tâm, anh
Tansley ạ. Tôi mất đến cả ngàn đôi mỗi mùa hè ấy chứ,” khi nghe tới đó
anh ta ấn chiếc cằm của mình xuống cổ áo trở lại, như thể e sợ phải ủng hộ
cho một sự phóng đại như thế, nhưng lại có thể chịu đựng được điều đó ở
bà, người mà anh ta thích, và mỉm cười rất dễ thương. Hẳn anh ta phải đủ
tin cậy ở bà để thố lộ về một trong những chuyến đi dài đó khi mọi người bị
phân tán và anh ta đi bộ về một mình. Anh ta tự dạy học em gái mình, bà
Ramsay đã kể cho cô nghe. Niềm tin cậy của anh ta thật lớn lao. Ý tưởng
của chính cô về anh ta thật kỳ cục, cô biết rất rõ, tiếp tục đưa cọ khuấy động
những cây chuối lá. Nói cho cùng, phân nửa những nhận thức của người ta
về người khác đều kỳ cục. Chúng phục vụ cho những mục đích riêng của
bản thân người ta. Với cô anh ta là một cái bung xung. Cô phát hiện ra mình
đang đánh vào hai bệ sườn gầy guộc của anh ta khi cô nổi nóng. Nếu cô
muốn nghĩ nghiêm túc về anh ta thì cô phải viện tới những lời của bà
Ramsay, nhìn anh ta qua đôi mắt của bà ấy.

Cô dựng một ngọn núi nhỏ cho lũ kiến leo lên. Cô khiến chúng trở nên
cuồng loạn trong cơn do dự bởi sự can thiệp này vào vũ trụ của chúng. Một
số chạy lối này, số khác lối kia.

Người ta muốn có tới năm mươi đôi mắt để nhìn, cô suy ngẫm. Năm mươi
đôi mắt cũng chưa đủ để nhìn khắp người phụ nữ đó, cô nghĩ. Trong số
chúng, phải có một đôi hoàn toàn mù tịt đối với vẻ đẹp của bà. Người ta
muốn có một giác quan nào đó bí mật nhất, biến hóa khôn lường như không
khí, một giác quan để nhìn qua những lỗ khóa và bao quanh bà ấy ở nơi bà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.