TỚI NGỌN HẢI ĐĂNG - Trang 36

ở chính anh ta - quan điểm của anh ta. Khi chúng nói về một điều thú vị,
mọi người, âm nhạc, lịch sử các thứ, thậm chí nói là buổi tối khá đẹp trời
thế nên vì sao lại không ra ngoài ngồi hóng mát, thế rồi điều mà chúng phàn
nàn về con người của Charles Tansley là lúc anh ta xoay chuyển hoàn toàn
tình thế và bằng cách nào đó biến câu chuyện thành ra một sự phản ánh về
chính anh ta và làm ra vẻ khác biệt với chúng - anh ta không hài lòng. Và
khi anh ta tới những phòng trưng bày tranh, chúng bảo, anh ta sẽ hỏi một ai
đó rằng người đó có thích cái cà vạt của anh ta không. Có Chúa biết, Rose
bảo, người đó chẳng thích chút nào.

Lén lút biến khỏi bàn ăn ngay sau khi bữa ăn kết thúc, tám đứa con trai và
con gái của ông bà Ramsay chuồn về phòng ngủ, thành trì của chúng trong
một ngôi nhà nơi chẳng có một chút riêng tư nào để tranh cãi về bất cứ điều
gì hay về mọi thứ: cái cà vạt của Tansley; việc thông qua đạo luật Cải cách;
những con chim biển và bươm bướm; mọi người; trong khi đó mặt trời rọi
nắng xuống những căn gác mái giống như một mảng ván tách rời khỏi các
mảnh khác khiến cho người ta có thể nghe thấy mơ hồ tiếng mỗi bước chân
và tiếng khóc của cô gái Thụy Sĩ nhớ thương người cha đang hấp hối vì
bệnh ung thư trong một thung lũng ở Grisons và soi sáng những con dơi,
những bộ quần áo bằng vải fla-nen, những chiếc nón rơm, những bình mực,
những lon sơn, những con ong, và sọ của những con chim nhỏ, trong lúc nó
cuốn lên từ những dải rong biển dính vào tường mùi của muối và cỏ dại, cái
mùi có cả trong những chiếc khăn tắm còn lợn cợn những cát sau khi tắm.

Sự gây gỗ, các phe phái, những khác biệt về ý kiến, những thành kiến bện
vào từng thớ sợi của cuộc sống, ôi, chúng bắt đầu mấy thứ đó quá sớm, bà
Ramsay xót xa. Chúng có đầu óc phê phán, lũ nhóc của bà. Nhưng chúng
nói toàn những điều vớ vẩn. Bà rời khỏi phòng ăn, tay kéo theo James, vì
nó không đi cùng với mấy đứa kia. Với bà, dường như đó là những điều vớ
vẩn - khám phá ra những khác biệt, khi mọi người, có trời đất biết, đã quá
khác biệt với nhau rồi. Những khác biệt thật sự là đã quá đủ, bà nghĩ khi
đứng ở cửa sổ phòng khách, quá xá đủ. Vào khoảnh khắc đó, bà chìm vào
suy ngẫm, về giàu và nghèo, về cao và thấp; về sự vĩ đại bẩm sinh thừa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.