TỚI NGỌN HẢI ĐĂNG - Trang 91

trong bầu không khí phô trương đó, nơi mà người hầu gái luôn luôn cầm cái
đồ hốt rác để gom cát mà con vẹt đã vung vẩy khắp nhà, và cuộc chuyện trò
cà riềng cà tỏi hầu như chỉ nói về những thành tích - thú vị, có lẽ thế, nhưng
nói cho cùng thì quá hạn chế - của con chim đó? Lẽ tự nhiên, người ta đã
mời bà ăn trưa, uống trà, ăn tối, cuối cùng là ở với họ tại Finlay, mà kết cục
là một vụ xích mích với Cú Mèo, mẹ của con bé, và nhiều cuộc viếng thăm
hơn, nhiều cuộc cà riềng cà tỏi hơn, nhiều cát hơn, và thật sự vào cuối bữa
tiệc, bà đã kể nhiều chuyện láo toét về những con vẹt đến mức đủ để sống
cả một đời với chúng (bà đã nói thế với chồng bà đêm đó, khi trở về từ bữa
tiệc). Tuy nhiên, Minta đã đến... Phải, con bé đã đến, bà Ramsay nghĩ, ngờ
rằng có một cái gai nào đó trong mớ bòng bong rối rắm của ý nghĩ này; và
hóa ra nó là đây: một người phụ nữ đã có lần cáo buộc bà về tội “cướp khỏi
bà ta những tình cảm của con gái bà ta”; một điều gì đó mà bà Doyle đã nói
khiến bà nhớ lại lời buộc tội đó. Muốn thống trị, muốn can thiệp, buộc mọi
người làm theo điều mà bà muốn - đó là lời buộc tội chống lại bà, và bà
nghĩ nó quá bất công. Làm sao bà có thể không tỏ ra “như thế”? Không ai
có thể buộc tội bà về việc gây đau đớn để tạo ấn tượng. Bà vẫn thường xấu
hổ về sự xoàng xỉnh của chính mình. Bà không độc đoán, cũng chẳng
chuyên chế chi hết cả. Về những thứ bệnh viện và cống rãnh và sản xuất bơ
sữa thì có. Về những chuyện như thế bà thật sự cảm thấy đam mê, và ắt hẳn
sẽ, nếu có cơ hội, tóm lấy gáy của mọi người và buộc họ phải nhìn xem.
Trên khắp hòn đảo không có một bệnh viện nào hết. Đó là một sự ô nhục.
Sữa được giao ở cửa nhà bạn tại London chắc chắn là nâu xỉn vì bụi bẩn.
Hẳn nó phải được sản xuất một cách bất hợp pháp. Một trại sản xuất bơ sữa
hiện đại và một bệnh viện ở đây - đó là hai việc mà bà muốn tự mình thực
hiện. Nhưng bằng cách nào? Với tất cả lũ con nheo nhóc này ư? Khi chúng
lớn hơn, có lẽ bà sẽ có thời gian; khi tất cả bọn chúng đã tới tuổi đến
trường.

Ồ, nhưng bà không bao giờ muốn James lớn lên thêm một ngày nào! Cả
Cam cũng thế. Bà muốn giữ hai đứa bé này mãi mãi như hiện tại, những
con quỷ nghịch ngợm, những thiên sứ của niềm vui, để không bao giờ nhìn
thấy chúng lớn lên thành những con quái vật chân dài. Không gì có thể bù

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.