11.
Không, bà vừa nghĩ, vừa gom lại những bức hình mà nó đã cắt ra - một cái
tủ lạnh, một cái máy cắt cỏ, một quý ông mặc dạ phục - trẻ con không bao
giờ quên. Vì lý do này, những gì người ta đã nói, và những gì người ta đã
làm, là rất quan trọng, và thật là nhẹ nhõm khi chúng đã đi ngủ. Bởi bây giờ
bà không cần nghĩ tới bất kỳ ai cả. Bà có thể là chính mình, được ở một
mình. Và điều mà bà thường cảm thấy cần thiết lúc này là suy nghĩ; vâng,
thậm chí không chỉ suy nghĩ. Mà là im lặng; là được ở một mình. Mọi bản
thể và mọi hành vi mở rộng, lấp lánh, lên tiếng, tan biến; và người ta co lại,
với một cảm giác trang trọng, để là chính bản thân, một cái lõi hình nêm
của bóng tối, một cái gì đó vô hình đối với những người khác. Dù bà vẫn
tiếp tục đan và ngồi thẳng, bà cảm nhận về bản thân mình như thế; và cái
bản ngã này sau khi đã cởi bỏ những thứ gắn liền với nó trở nên tự do cho
những cuộc phiêu lưu kỳ lạ nhất. Khi sự sống chìm xuống trong khoảnh
khắc, phạm vi kinh nghiệm dường như trở nên vô hạn. Và cái cảm giác về
những tiềm năng vô hạn định này luôn luôn có ở mọi người, bà cho là vậy;
người nọ kế tiếp người kia, bà, Lily, Augustus Carmichael, phải cảm thấy,
ngoại diện của chúng ta, những điều mà qua đó bạn biết về chúng tôi, chỉ
đơn giản giống trẻ con. Ở bên dưới, nó là bóng tối tuyệt đối, là sự lan trải
hoàn toàn, là chiều sâu thăm thẳm khôn dò; nhưng thỉnh thoảng chúng tôi
trồi lên bề mặt và đó chính là thứ mà bạn nhìn thấy ở chúng tôi. Với bà,
chân trời của bà dường như vô hạn. Có tất cả những nơi chốn bà chưa từng
nhìn thấy, những thảo nguyên Ấn Độ; bà cảm thấy mình đang nép mình
cạnh bức màn cửa bằng da dày của một ngôi nhà thờ ở Rome. Cái lõi của
bóng tối này có thể đi khắp mọi nơi, vì không ai nhìn thấy nó. Họ không thể
ngăn nó lại, bà nghĩ, hả hê. Có sự tự do, có sự thanh bình, và tuyệt vời nhất,
có sự tập trung, một trạng thái nghỉ ngơi trên một cái nền bền vững. Không
phải giống như người ta cảm thấy bản thân mình ngơi nghỉ, theo kinh
nghiệm của bà, (tới đây bà khéo léo hoàn tất một động tác nào đó trong
công việc đan tất) mà giống như một cái nêm của bóng tối. Khi mất đi cá