TỘI TÌNH VÌ YÊU - Trang 104

kính xuống, gần như nhoài nửa người ra ngoài, gương mặt biến dạng vì
giận dữ khi anh ta nắm tay đấm liên tiếp vào lòng bàn tay còn lại.

“Ôi, tạ ơn Chúa,” cô lẩm bẩm.

“Con nghĩ chú ấy muốn giết mẹ đấy,” Polly nói.
“Người đàn ông đó quá khiếm nhã,” Cecilia đáp đơn giản. Tim cô đập

liên hồi khi chậm rãi lái ngược trở lại lớp học múa, cô liếc kỹ gương cũng
như cẩn thận ra dấu từ xa mỗi khi định rẽ.

Cô hạ cửa kính xuống, dõi theo dáng Polly chạy vào lớp học múa, chiếc

váy xòe bằng vải tuyn màu hồng bồng lên, phần xương bả vai thanh nhã
của con bé nhô lên như đôi cánh bên dưới dây áo bó.

Melissa McNulty xuất hiện ở cửa, vẫy ra hiệu giống như đã quy ước khi

đón Polly vào lớp. Cecilia vẫy chào lại rồi lùi xe.

“Con không nghĩ bố nhìn Isabel một cách kỳ lạ đâu,” Esther nói.
“Vậy sao?” Cecilia vui sướng hỏi lại. Tạ ơn Chúa lòng lành! Hẳn là cô

đang thổi phồng mọi việc lên. Có lẽ cô đã xem quá nhiều thứ rác rưởi trên
truyền hình.

“Nhưng trước khi tới Chicago, bố đã khóc.” Esther tiếp tục. “Sao cơ?”
“Khi bố đang tắm,” Esther nói. “Con định vào phòng tắm của mẹ để lấy

dụng cụ sửa móng, bố đang khóc.”

“Ừm, con yêu, con có hỏi vì sao bố khóc không?” Cecilia hỏi, cố tỏ ra

chẳng mấy quan tâm về câu trả lời.

“Không ạ,” Esther nói nhẹ bẫng. “Khi con khóc, con không thích bị quấy

rầy.”

Chết tiệt! Nếu là Polly, hẳn con bé đã kéo cửa phòng tắm, lập tức đòi bố

nó trả lời.

“Con cũng định hỏi mẹ tại sao bố lại khóc,” Esther kể tiếp, “nhưng rồi

con quên béng đi mất. Đầu con có nhiều thứ quá!”

“Thực sự mẹ không nghĩ là bố khóc đâu. Có thể chỉ là bố… hắt hơi, hoặc

làm gì đó tương tự,” Cecilia nói. Ý nghĩ John-Paul khóc trong phòng tắm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.