TỘI TÌNH VÌ YÊU - Trang 120

khi tổ chức thành công một bữa tiệc Tupperware, và lo lắng đúng thứ mà
ngay lúc này cô đang lo lắng một cách chính đáng.

Cuối cùng chính bà Rachel phá vỡ sự im lặng. “Tối nay bác rất vui,” bà

nói. “Cháu đã làm rất tốt. Chẳng trách mà cháu thành công trong lĩnh vực
này đến thế.”

Cecilia khẽ nhún vai. “Cảm ơn bác. Cháu rất thích lời nhận xét này.” Cô

mỉm cười. “Em gái cháu vẫn trêu cháu hoài vì nghề này đấy ạ.”

“Nó ghen tỵ đấy,” Rachel nói. Cecilia nhún vai và ngáp. Cô dường như

trở thành một người khác hẳn, trái ngược hoàn toàn nhân vật xuất hiện ở
nhà Marla và người phụ nữ xởi lởi hay chuyện ở trường St Angela’s.

“Bác rất muốn xem chạn bát đĩa của cháu,” bà Rachel nói ríu ran. “Bác

cá là mọi thứ đều được dán nhãn và đặt trong những hộp chứa hoàn hảo.
Còn chạn nhà bác thì chẳng khác nào một thảm họa.”

“Cháu rất hãnh diện về tủ đựng bát đĩa nhà cháu.” Cecilla cười nhẹ:

“Anh John-Paul bảo nó giống như ngăn tủ tài liệu dành cho thức ăn. Cháu
thường la lối ầm ĩ nếu mấy đứa nhỏ để thứ gì đó sao vị trí.” “Các con cháu
thế nào?” Bà Rachel hỏi.

“Tuyệt ạ,” Cecilia đáp, dù bà Rachel thoáng thấy cô nhíu mày. “Chúng

lớn nhanh lắm. Nhiều khi còn hỗn với cháu nữa.”

“Con gái lớn của cháu,” bà Rachel nói. “Isabel ấy. Giờ họp hôm nọ bác

có thấy con bé. Nó làm bác nhớ tới con gái bác, Janie.” Cecilia không trả
lời.

Sao mình lại nói với con bé như thế chứ? Bà Rachel thầm trách bản thân

quá vô ý. Chắc mình say quá rồi. Chẳng ai muốn nghe lời nhận xét từ bất kì
ai, rằng con gái mình trông giống một cô gái từng bị bóp cổ cho đến chết
cả.

Nhưng dường như Cecilia chẳng để tâm, mắt cô vẫn chăm chăm nhìn

con đường trước mặt. Bỗng nhiên, cô đáp lại, “Cháu chỉ nhớ duy nhất một
chuyện về con gái bác.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.