Tầng gác mái có lẽ là cách gọi quá sức hoa mỹ dành cho khu vực chứa
đồ trên mái nhà. Mỗi lần muốn lên đó, cô đều phải kéo một chiếc thang từ
cửa sập trên trần xuống.
Rồi khi tới nơi, nếu không muốn đầu cụng trần, cô phải khom người
xuống. Chẳng thế mà John-Paul thẳng thừng tuyên bố sẽ không bao giờ lên
đó. Anh mắc hội chứng sợ không gian hẹp và phải cuốc bộ sáu tầng lầu mỗi
ngày ở chỗ làm để khỏi phải vào thang máy. Anh chàng tội nghiệp đêm nào
cũng gặp ác mộng bị giam trong một căn phòng với bốn bức tường ngày
càng co hẹp. “Mấy bức tường này!” Anh ấy thường la to trước khi tỉnh
giấc, người đầm đìa mồ hôi, đôi mắt dại hẳn đi. “Anh có nghĩ lúc bé anh bị
nhốt trong tủ không?” Cecilia có Lần hỏi chồng mình (cô không muốn hỏi
mẹ chồng), nhưng anh đáp khá chắc chắn là không. “Thực ra, John-Paul
không bao giờ gặp ác mộng khi còn nhỏ,” mẹ chồng bảo với Cecilia khi cô
hỏi. “Thằng bé ngủ ngoan lắm. Có lẽ con cho nó ăn đồ bổ dưỡng quá khuya
chăng?” Và giờ thì Cecilia đã quá quen với những cơn ác mộng đó rồi.
Tầng gác mái nhỏ chứa đủ thứ đồ trên đời, nhưng tất nhiên rất gọn gàng
và ngăn nắp. Tất cả là bởi vì, mấy năm trở lại đây, “ngăn nắp” dường như
trở thành nét tính cách đặc thù nhất của cô. Có đợt, gia đình rồi bạn bè cứ
bàn ra tán vào rồi trêu chọc cô vì chuyện này. Nét tính cách ấy dường như
trở nên cố hữu, khiến cho cuộc sống hiện tại của cô đâu ra đấy một cách lạ
thường, cứ như thể làm mẹ là một môn thể thao và cô là vận động viên
hàng đầu đầy kinh nghiệm. Đôi lúc, cô cũng tự hỏi, Cứ như thế này rồi sẽ
ra sao? Mình biết điều chỉnh cuộc sống ra sao nếu một ngày bản thân mất
kiểm soát?
Đấy chính là lý do mà trong khi nhà kho của những người khác, như cô
em gái Bridget của cô chẳng hạn, các phòng đầy những thứ đồ ám bụi thì ở
tầng gác mái của Cecilia, các thùng chứa đồ bằng nhựa trắng đều được dán
nhãn và sắp xếp gọn ghẽ. Nơi duy nhất trông chẳng giống “phong cách của
Cecilia” chút nào chính là những hộp giày chất thành núi trong góc. Đều
của John-Paul cả. Anh ấy thích lưu giữ các hóa đơn tài chính từng năm vào
từng hộp giày. Việc làm này đã kéo dài từ nhiều năm nay, trước cả khi gặp