TỘI TÌNH VÌ YÊU - Trang 168

cảnh chuyện trò với các bà vợ khác trong khi chờ qua cửa dò kim loại.
“Chồng cô vào tù vì tội gì? Ồ, cướp ngân hàng à? Thật không? Chồng tôi
thì mắc tội giết người. Phải, siết cổ một cô gái đấy. Mà này, lúc về cô có đi
tập thể thao không?”

“Con bé ngủ lại rồi,” John-Paul nói. Anh trở lại phòng đọc, đứng trước

mặt cô, tay mát xa nhẹ nhàng dưới gò má như vẫn làm mỗi lần kiệt sức.

Trông anh chẳng giống ác quỷ chút nào. Anh ấy đơn giản là chồng cô mà

thôi. Râu chưa cạo. Đầu bù tóc rối. Đôi mắt thâm quầng vì thiếu ngủ.

Là chồng cô. Bố các con cô.
Nếu anh đã từng giết ai đó, thì liệu có điều gì ngăn anh làm thế lần thứ

hai. Cô vừa để anh bước vào phòng Polly. Cô vừa để một tên sát nhân bước
vào phòng con gái của mình.

Nhưng kẻ đó lại là John-Paul! Là bố các con cô. Anh ta là Bố.
Làm sao cô có thể mở miệng và nói cho lũ trẻ biết bố chúng nó đã làm

gì?

Bố sắp vào tù ư?

Đầu óc cô bỗng ngưng trệ hoàn toàn.
Cô không thể nào làm được.
“Anh rất xin lỗi,” John-Paul nói. Anh chìa hai cánh tay ra một cách bất

lực ra, như thế muốn ôm chặt lấy cô nhưng lại bị thứ gì vô hình cản lại.
“Em yêu, anh rất xin lỗi.”

Cecilia vô thức choàng tay quanh cơ thể mình. Cô run rẩy tột độ. Răng

cô va vào nhau lập cập. Mình sắp bị suy nhược thần kinh rồi. Mình sắp mất
trí rồi, như thế cũng tốt, dù sao việc này chẳng cách nào sửa chữa được. Chỉ
đơn giản là không thể sửa chữa được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.