TỘI TÌNH VÌ YÊU - Trang 207

có thể nói chuyện. Chúng ta có thể tiếp tục nói chuyện.”

Cecilia không thể nghĩ ra thứ gì khủng khiếp hơn là nói chuyện với anh

ta. Cô cứ khăng khăng bảo anh ta đi làm, gần như đẩy anh ta ra khỏi cửa.
Cô cần phải lánh xa anh ta. Cô cần phải suy nghĩ.

Anh ta đã gọi về suốt cả buổi sáng, để lại hàng đống tin nhắn đầy sốt

sắng. Phải chăng anh ta sợ cô tới báo cảnh sát những điều cô biết.

“Anh John-Paul là người có đạo đức nghề nghiệp,” cô nói với bà mẹ

chồng trong khi đang pha trà. Cứ thử tưởng tượng nếu bà biết cậu con trai
quý báu của bà vừa làm gì. Chỉ cần tưởng tượng thôi.

Cô cảm thấy đôi mắt bà Virginia đang sắc sảo dò xét mình. Bà ấy không

phải đồ ngốc, bà virginia ấy. Đó là lỗi mà các cô em dâu của Cecilia phạm
phải. Họ đã đánh giá thấp đối thủ của mình.

“Trông con không khỏe lắm,” bà Virginia nói. “Nhìn con phờ phạc quá!

Có phải con mệt lắm không? Con ôm đồm quá rồi. Mẹ nghe kể tối qua con
tổ chức tiệc. Mẹ đã trò chuyện với bà Marla Evans ở lớp Thái cực quyền,
bà ấy nói bữa tiệc rất tuyệt. Hình như ai ai cũng ngà ngà say cả. Bà ấy còn
bảo là con chở Rachel Crowley về nhà.”

“Bà Rachel rất tốt bụng,” Cecilia nói. Cô đặt tách trà xuống trước mặt bà

Virginia, cùng với vài món bánh nướng cho bà chọn. (Điểm yếu của
Virginia. Nhờ đó mà Cecilia có thời gian để thở.) Liệu cô có thể nhắc tới
Rachel mà không cảm thấy buồn nôn không? “Thực ra con đã mời bà ấy tới
dự tiệc cướp biển của Polly vào cuối tuần tới.”

Buổi tiệc sẽ rất tuyệt vời.

“Vậy sao?” Bà Virginia hỏi. Ngừng một lúc. “John-Paul có biết không?”
“Có ạ,” Cecilia đáp. “Tất nhiên là có chứ ạ.” Virginia hỏi câu này thực

quá lạ lùng. Bà biết thừa là John-Paul chẳng bao giờ quan tâm lên kế hoạch
các buổi tiệc sinh nhật. Cô cất sữa trở lại tủ lạnh, quay ra nhìn bà Virginia.

“Sao mẹ lại hỏi thế?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.