TỘI TÌNH VÌ YÊU - Trang 275

nhàng, kìm nén giận dữ mà anh ta thường nói với các con gái khi chớm đau
nửa đầu và vẫn trông mong là căn bệnh không chiếm ưu thế.

“Anh lại sắp đau nửa đầu à?” Cô hỏi.

Anh ta lắc đầu. “Anh không sao.”
“Vậy thì tốt. Anh nghe nhé, hôm nay ở cuộc diễu hành mũ Phục sinh, tôi

đã thấy…”

“Em ổn chứ?”

“Tôi khỏe,” cô mất kiên nhẫn.
“Trông em đâu có khỏe. Em có vẻ ốm lắm. Hình như anh làm em ốm

rồi.” Giọng anh ta run run. “Đối với anh điều duy nhất quan trọng là mang
hạnh phúc đến cho em và các con, thế mà giờ đây anh lại đặt em vào tình
cảnh quá quắt này.”

“Phải,” Cecilia nói. Cô co tay nắm lấy những thanh giát ghế, ngắm các

cô con gái khi gương mặt chúng cùng lúc bật cười trước cảnh nào đó trên ti
vi. “Tình cảnh quá quắt là cách nói quá nhẹ nhàng.” “Suốt cả ngày ở văn
phòng, anh cứ nghĩ mãi, làm sao để sửa chữa lỗi lầm? Làm sao để em thấy
khá hơn?”Anh ta bước qua, ngồi xuống sát bên cô. Cô cảm nhận hơi ấm cơ
thể anh ta ngay cạnh mình. “Rõ ràng anh chẳng thể làm gì khác hơn. Thực
sự là không. Nhưng anh muốn nói với em điều này: nếu em muốn anh ra
đầu thú, anh sẽ làm ngay. Anh không muốn em gánh vác chuyện này nếu
em cảm thấy quá sức.”

Anh ta nắm lấy tay cô, siết nhẹ. “Anh sẽ làm bất cứ việc gì em muốn anh

làm, Cecilia ạ. Nếu em muốn anh tới thẳng sở cảnh sát hoặc nhà bà Rachel
Crowley, anh sẽ làm ngay: Nếu em muốn anh ra đi, nếu em không thể sống
chung nhà với anh, anh sẽ đi. Anh sẽ bảo với các con rằng chúng ta ly thân
vì… anh không biết sẽ nói gì với các con, nhưng chắc chắn anh sẽ nhận tội
lỗi về mình.”

Cecilia có thể cảm nhận được toàn thân John-Paul đang run rẩy. Lòng

bàn tay anh ta ướt đẫm mồ hôi phủ trên tay cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.