TÔI VẪN NGHE TIẾNG EM THẦM GỌI - Trang 114

Yuko im lặng ngồi bên cạnh tôi, lặng lẽ ngắm nhìn những dãy phố

đang chìm trong đêm tối.

Tôi quay sang nhìn nàng, nàng cũng quay sang nhìn lại tôi.

"Cậu đi Tateshina vui chứ?"

Nghe tôi hỏi vậy, Yuko gật đầu chậm rãi.

Sau đó, từ trong chiếc túi đang đặt trên đầu gối, nàng lấy ra gói quà cỡ

bằng một quyển vở đại học.

"Đây là quà từ Tateshina."

Tôi nhận lấy món quà và cẩn thận bóc giấy gói.

Đó là một bức tranh phong cảnh.

Nó được lồng trong chiếc khung ảnh tinh tế, có lẽ là phong cảnh ở

Tateshina, được vẽ bằng mực màu. Màu xanh của bầu trời, màu trắng của
tuyết, và màu đỏ của những hàng cây đã thay sắc lá mùa thu.

Nó làm tôi liên tưởng đến cờ tam tài.

"Trông giống quốc kỳ của Pháp nhỉ," tôi nhận xét. "Đơn giản nhưng

đầy sức mạnh."

Yuko cũng đưa mắt nhìn chăm chú vào bức tranh tôi đang cầm trên

tay.

"Ở ngay gần biệt thự nơi tớ ở có một phòng trưng bày tranh, nó đã

được đặt ở đó," nàng nói.

"Vừa đập vào mắt là tớ đã thích rồi, tớ muốn mua nó bằng được, nên

gần như là tớ đã mua mà không suy nghĩ gì cả..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.