TÔI VẪN NGHE TIẾNG EM THẦM GỌI - Trang 116

Tôi chợt nghĩ, khoảng năm phút trước khi thế giới này tận diệt, có lẽ

nó cũng sẽ chìm trong im lặng như lúc này đây.

"À mà, tớ đã nhận được thư của cậu."

Giọng nói của tôi dường như bị vang hơn trong sân ga.

"Ừ."

Yuko di di đầu ngón chân phải như để vẽ một họa tiết gì đó trên nền

gạch.

Tôi chờ đợi câu nói tiếp theo của nàng.

Thế nhưng, nàng không nói gì cả mà chỉ tiếp tục nghịch ngợm bằng

bàn chân.

Tôi nhìn khuôn mặt nghiêng nghiêng của nàng, rồi lại hướng mắt quay

trở về nhà ga mờ tối.

"Có gì đó không ổn à?" Sau một lát im lặng, tôi hỏi.

"Là sao?" Yuko vẫn nhìn chăm chăm vào đầu ngón chân và hỏi lại tôi.

"Ừ-m..."

Tại sao tôi lại hỏi nàng điều này nhỉ ?

Tại sao?

Trong lúc tôi đang suy nghĩ xem nên nói gì tiếp theo thì nàng lại hỏi

tiếp.

"Cậu nói tới chuyện tớ viết trong thư ấy à?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.