TÔI VẪN NGHE TIẾNG EM THẦM GỌI - Trang 196

chém liên tiếp lên cơ thể mình. Một nhát chém trong số đó đã khởi động
công tắc..."

(Tên tiếng Anh là "Pop-up Pirate", một trò chơi dành cho trẻ em bắt

nguồn từ Nhật vào năm 1975 dưới cái tên Kurohige Kiki Ippatsu)

Tôi chĩa ngón trỏ vào giữa lồng ngực của mình.

"Và thế là cơ chế điều khiển cảm xúc bị phá hỏng."

"Là như vậy đấy," tôi vừa nói vừa cười.

Cô nhìn tôi với vẻ mặt nghiêm túc.

"Có lẽ vì lý do đó," tôi nói. "mà hầu hết những giấc mơ tớ gặp đều là

ác mộng."

Cô nhìn tôi như thể đang nghe thứ ngôn ngữ của một đất nước xa lạ

chưa từng nghe đến.

Có lẽ, cô ấy chưa từng mơ thấy ác mộng bao giờ. Giống như giấc ngủ

của loài sóc, luôn rất bình yên.

"Chuyên gia tâm lý khá quan tâm đến vấn đề này nên mỗi lần gặp đều

bắt tớ kể chuyện về những giấc mơ."

"Cậu đã mơ thấy gì? Ác mộng tức là như thế nào?"

"Thế nào nhỉ..."

Tôi suy nghĩ một lát, rồi thử sắp xếp những câu chữ xuất hiện trong

đầu.

"Cái chết... Nỗi sợ hãi... Sự bất an... Cảm giác tội lỗi... Cảm giác

khiếm khuyết... Sự vẩn đục... Ác mộng là câu chuyện được kết nối từ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.