TÔI YÊU LUCIFER - Trang 148

ta mà viết! Thật là hết thuốc chữa mà, sao ta có thể ngốc đến muốn cưới
ngươi làm cô dâu…”

“Ta mới không thèm gả cho ngươi!” cô bé nhỏ đau lòng đoạt lại vở bài

tập, vất vả viết hết nửa giờ đều bị bôi sạch. “Thiếu Bạch là đồ trứng thúi, ai
muốn gả cho ngươi! Ta… ta… ta muốn bo bo-xì ngươi!”

“Ngươi dám không gả?” Tiểu nam hài kéo dài mặt, “Mặc Dương,

chính ngươi đã đồng ý muốn làm cô dâu của ta, vĩnh viễn ở cùng nhau, sao
có thể động một tý lại nói muốn nghỉ chơi với ta?!”

“Không muốn chính là không muốn!”

“Phải muốn — ngươi nhanh nhanh làm bài tập đi, đừng nói nhiều nữa,

làm trễ giờ xem Pikachu của ta…”

“Con mèo đần kia có gì hay mà xem?” cô bé nhỏ xì mũi khó chịu.

“Pikachu là chuột phóng điện! Đã nói với ngươi hơn 800 lần rồi…”

Nữ tu sĩ dẫn Diễm Nhiên và Sùng Hoa đến thăm hai đứa bé, đỏ mặt

vịn trán. Bà đã dặn đi dặn lại, bảo hai con khỉ này ngồi yên đừng nói gì rồi,
như vậy mới có cơ hội đem bọn chúng ‘đẩy mạnh tiêu thụ’ ra ngoài — tuy
rằng nhóm nữ tu trong viện đều rất yêu thương hai đứa nhóc nghịch ngợm
này như con ruột mình vậy.

“Khụ,” Nữ tu sĩ hắng giọng, “Thiếu Bạch, Mặc Dương, đến đây gặp

hai cô chú này đi.”

Diễm Nhiên cùng Sùng Hoa đi đến trước, vẻ mặt kinh ngạc nhìn bọn

chúng chăm chú. Bọn chúng cũng ngừng tranh cãi, biểu cảm kinh ngạc,
không tin, hoang mang, kích động hỗn hợp…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.