TÔI YÊU LUCIFER - Trang 87

Một lon lại một lon, làm cho gương mặt hắn đỏ lên, hai tay run run,

người say, nhưng lòng không say được.

“Diễm Nhiên…” Hắn đau đớn gọi lên cái tên này, cúi đầu.

Bóng cây lay động, mang đến ngọn gió nhè nhẹ khoan khoái của mùa

hè, nhưng giọt nước mắt rơi vào lòng bàn lại nóng hổi đến thế.

Diễm Nhiên…

Ngay cả khí lực kêu trời gọi đất mà thét lên cũng không có, nỗi đau

thật sự cũng không phải kêu gào là có thể giải quyết.

Cuối cùng, say ngã lên trên bàn đá mát lạnh, bạch mã vương tử từng

tiêu sái sạch sẽ tựa như thiên sứ kia, hiện tại lại như kẻ lang thang mặt đầy
phong sương.

Một cô bé làn da ngăm đen lặng lẽ tiến đến gần hắn, trong mắt là nỗi

thương cảm không nên có.

Từ khi Sùng Hoa sinh ra, bắt đầu đã thủ hộ hắn, trong bất tri bất giác

Mặc Mặc Hắc đối với vương tử Ma giới mà mình từng giám sát từ nhỏ đến
lớn này, có một loại cảm giác xem như là em trai. Trong cuộc sống thuận
buồm xuôi gió của hắn, tất cả suy sụp tích lũy qua hai mươi mấy năm qua,
không bằng tra tấn sâu đậm của nửa năm này.

Cho dù là ác ma, cũng có lòng dạ yếu mềm của phụ nữ a.

Nó lặng lẽ đặt một tờ báo lên bàn đá, ngay sau đó giống như bay mà

trốn lên ngọn cây. Ngồi trên cành cây đa đong đưa, búng tay một cái làm
cho Sùng Hoa tỉnh lại.

Sùng Hoa mở đôi mắt nhập nhèm say lờ đờ ra, thấy tờ báo trên bàn đá.

Hắn không biết mình xem loại báo quảng cáo này làm gì, chỉ vô thức nhìn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.