TÔMẾCH VÀ THỦ LĨNH TIA CHỚP ĐEN - Trang 31

- Anh chẳng bao giờ dám nói là em không thông minh cả. - Tô-mếch

sôi nổi đáp.

Xan-li nhìn cậu, chưa tin hẳn.

- Bây giờ thì anh hãy nói xem em phải làm việc gì nào? - cô bé hỏi.

- Em hãy bí mật gọi chú thủy thủ trưởng Nô-vi-xki ra đây.

- Chỉ có thế thôi à?

- Rất tiếc là trong trường hợp này thì phụ nữ không thể làm gì hơn để

giúp anh được.

Xan-li sáng bừng cả mặt vì vui sướng khi nghe Tô-mếch gọi em là

“phụ nữ”.

- Được rồi, anh Tôm-my, em sẽ cố gắng đưa chú thủy thủ trưởng ra

đây cho anh, mặc dù thực ra em cũng chưa biết sẽ nói với chú ấy như thế
nào đây. Mẹ với chú ấy đang nói chuyện rất say sưa trong hiên ấy.

- Em cứ nhờ chú ấy giúp em đi tìm con Đin-gô, còn anh sẽ giữ nó lại

đây cho đến khi chú ấy ra. - Tô-mếch khuyên.

- Hay đấy, chắc chắn chú thủy thủ trưởng sẽ không từ chối em đâu.

Anh cứ chờ ở đây một lát nhé! - Xan-li đáp và chạy thoăn thoắt về phía
ngôi nhà.

Chỉ một lát sau Tô-mếch đã nghe thấy tiếng hai bạn đang đi lại gần.

- Đến khổ với cô, cô gái ạ - hàng thủy thủ trưởng làm bộ than thở. - Cô

không để cho người ta được nghỉ ngơi sau khi ăn xong nữa. Khi thì cái cây
cao quá và phải bế cô lên vì cô muốn nhìn xem đằng sau những bụi xương
rồng có cái gì, khi thì con Đin-gô lại chạy đi đâu mất… Mà tất cả những
chuyện ấy chẳng qua chỉ là vì cô muốn kéo tôi sục sạo khắp các xó xỉnh
đấy thôi.

- Ha ha, bây giờ thì chú kêu ca, thế mà vừa lúc nãy chú lại nói không

biết có nên đi dạo chơi bằng ngựa với anh Tôm-my cho khỏe người hay
không đấy. - Xan-li trả miếng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.