TÔMẾCH VÀ THỦ LĨNH TIA CHỚP ĐEN - Trang 55

Khi họ đã vào trong phòng, thủy thủ trưởng nhìn Tô-mếch bằng cái

nhìn trầm tư đầy suy nghĩ.

- Không hiểu nếu như ở vào địa vị của chúng ta hiện nay thì cha cậu sẽ

làm gì đây? - anh cất tiếng sau một lúc im lặng.

- Ba cháu sẽ làm điều mà chúng ta đang định làm, chú thủy trưởng ạ !

Tô-mếch trả lời.

- Nhưng chúng ta sẽ làm gì?.

- Chúng ta sẽ giải thoát cho Tia Chớp Đen.

- Chuyện đó không dễ đâu. Người anh em thân mến ạ ! Bọn lính canh

ông ta như canh giữ con người trong mắt chúng, tay chân ông ta bị còng
khóa, hơn nữa chúng ta lại đang là khách của sê-ríp.

- Giá như Tia Chớp Đen không bị cùm thì cháu có thể giải thoát cho

ông ta được ngay! - Tô-mếch nói. - Chuồng ngựa chỉ cách đó vài chục
bước, chắc chắn ông ta sẽ thoát.

- “Giá như nấm mọc trong ao, thì ta chẳng mất công vào rừng sâu” -

chàng thủy thủ trưởng nổi cáu. - Bây giờ cậu lại giở triết lý ra với tôi cơ
đấy ! Ở đây phải động não để nghĩ ra cách gì cụ thể chứ ! Nếu chỉ có thế thì
tớ đây cũng biết: chỉ cần tháo cùm là ông ta sẽ vù ngay như gió trên thảo
nguyên ! Chúng ta đâu có thể giết sê-ríp để…

Thủy thủ trưởng ngừng đột ngột giữa câu vì chính vào lúc ấy cửa

phòng từ từ hé mở và cô bé Xan-li rón rén trên đầu ngón chân bước vào
phòng.

- Con bé này quỷ quái thật thôi ! Cháu còn tìm gì ở đây nữa thế, hả? -

thủy thủ trưởng kêu lên. - Bé gái như cháu thì giờ này đã phải ngủ từ lâu rồi
mới phải chứ?

Xan-li vui sướng khúc khích cười và gật đầu về phía Tô-mếch.

- Em hãy đưa cho chú thủy thủ trưởng thấy cái mà em mang tới - cậu

bé bảo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.