TÔN TỬ TRUYỆN - Trang 14

vang khắp xa gần, khiến ai cũng phải khen ngợi và ngắm nghía. Từ khung
cửa lớn ở giữa đi vào, đi qua sảnh đường, đến sảnh đường thứ hai và sảnh
đường thứ ba thì đến một vườn hoa. Lấy chỗ này làm đường trục, nhà ở
chia thành hai phần bên đông, bên tây đối xứng với nhau. Hai bộ phận đó
bố cục như nhau, quy cách như nhau, kiểu dáng cũng như nhau. Sảnh
đường thứ ba là giới hạn tự nhiên, còn dãy bên đông và bên tây, trước sau
có khác nhau. Gian trước là nơi tiếp khách, làm việc, hội họp, dãy nhà sau
là nơi ăn ở, nơi ngủ và nơi ở của gia đình.

Năm 545 trước CN, tức là năm Chu Linh vương thứ hai mươi bảy, năm

Tề Cảnh công thứ ba, ngày hai mươi tám tháng tám, trời thu xanh ngắt, cao
vời vợi, trong như lọc. Bỗng nhiên không biết ở đâu nổi lên một cơn gió
bắc, thổi qua kinh thành Lâm Tri, vượt ngang dòng Tri Thuỷ, ập đến thôn
Điền Ban. Gió bắc thổi kéo theo mây đen, khiến cho thôn Điền Bán lớn
như thế mà bị che kín mít, trời đất tối tăm, ánh mặt trăng, mặt trời đều mờ
lại, trong Điền phủ, từ trên xuống dưới, người già, người trẻ của thôn Điền
Ban, không ai là không lo sợ, không ai là không thảng thốt bởi sự u ám bao
trùm lên tất cả đó. Mướt mồ hôi lo lắng cho sự an nguy của bà trẻ – phu
nhân Điền Bằng, người nào người nấy tranh nhau cúi đầu vái lia vái lịa,
khẩn cầu các bậc thần linh phù hộ độ trì cho bà trẻ mau mau sinh nở, để hổ
tử của nhà tướng sớm được chào đời, được mẹ tròn con vuông, cả nhà đoàn
tụ…

Bà trẻ họ Phạm, tên là Ngọc Lan, cũng thuộc con nhà dòng dôi và có nề

nếp gia giáo. Nàng có khuôn mặt trái xoan trắng trẻo, nước da mịn màng
như thể là nặn bằng sáp, luôn ánh lên vẻ bóng bảy mượt mà. Dưới hai nét
mày ngài là đôi mắt như hai làn nước hồ trong, diễn đạt tình cảm còn hơn
cả lời nói. Vốn tính ôn tồn nhã nhặn, cử chỉ khoan thai, luôn luôn tỏ ra trên
kính dưới nhường, có dịp tiếp xúc với nàng xong, không ai là không tấm
tắc ngợi khen. Nàng ưa mặc những thứ hàng nền nã màu trắng, chẳng hạn
một chiếc váy sa tanh trắng, bên trong là một chiếc áo chẽn bằng đoạn
trắng. Nàng khẽ cất bước đi, chẳng khác gì đoá hoa sen trắng nhẹ nhàng
lướt trên mặt nước. Hoặc khi nàng đứng lại, nhìn từ xa, chẳng khác gì một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.