TÔN TỬ TRUYỆN - Trang 24

thông đồng bén giọt. Tính mạng của Triệu Vũ cũng nằm trong tay các chư
hầu, quân Tấn làm sao mà dám hành động khinh xuất được?

Cũng đúng vào lúc ấy, Điền Thư, cha của Điền Bằng đang thống soái

quân Tề đánh nhau ở Hiệp Cốc, đánh cho quân Lỗ cả người lẫn ngựa thua
liểng xiểng.

Đêm đã khuya, trong nhà Điền phủ ở Điền Ban, thái y Công Tôn Hồi

Xuân đang đỡ đẻ cho bà trẻ họ nhà Điền là Phạm Ngọc Lan, không biết
xoay xở bao nhiêu lâu rồi, xương chậu của Ngọc Lan như được nới lỏng,
một nàng hầu nhanh mắt đã reo lên:

– Lạy trời lạy Phật! Thế là đẻ được rồi!…
Mọi người có mặt nghe thấy reo thế đều xúm nhau lại nhưng đó lại mới

chỉ là cái đầu gối tròn xoe. Tuy nhiên, nói ra thì đây là là một điềm lành,
đứa trẻ quý mà ra như thế, là tượng trưng cho chữ “quý” tức ]à quý tử, sản
phụ nếu nhịn được đau, phối hợp nhịp nhàng với thầy thuốc, cố sức mà rặn
ra, thì cũng vẫn đẻ được ra. Thế nhưng Phạm Ngọc Lan lúc này làm gì còn
sức mà phối hợp, nằm thẳng đờ ra đấy, không còn cả sức để vật vã kêu rên
như lúc đầu nữa. Thái y Công Tôn luống cuống cả chân tay, trán cũng toát
mồ hôi, nổ cả đom đóm mắt ra, hai tay run rẩy, chúi đầu xuống đất… Đúng
vào lúc đó, ngoài sân có tiếng hỏi:

– Thế nào? Sinh rồi chứ, cả mẹ cả con đều bình an chứ? Mau tránh ra, để

ta vào xem nào!…

Trong khi còn đang nói, còn chưa kịp bẩm báo vào trong, một người đàn

bà trông hệt như Dạ Xoa bước vào…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.