TÔN TỬ TRUYỆN - Trang 477

cướp về cho hắn. Bọn khuyển ưng ra đi, Nang Ngoã liền đi rửa mặt chải
đâu, chỉnh đốn lại khăn áo, mặt khác sai người hầu quét giường đặt chăn,
chờ bắt được cô thôn nữ xinh đẹp kia về là có thể lên giường được. Nhưng
bọn khuyển ưng mãi chẳng thấy về khiến Nang Ngoã sốt ruột, ngồi đứng
không yên, như một con chó đực phát dục giữa mùa xuân, hắn cuống quít
cả lên, hết đi lại vào, đi vào chán lại đi ra ra ngóng đợi. Đã gần đến nửa
đêm, bọn người sai đi bắt cô dâu lủi thủi quay về, tên nào tên ấy rũ xuống
như cây cỏ héo, cúi đầu cúp tai… Thấy bọn tay chân trơ trụi quay về không
bắt được người, Nang Ngoã nổi nóng đùng đùng, tròng mắt hắn đỏ lên như
lửa đốt, bất chấp cả tư cách và sự tôn nghiêm của mình, hắn chồm lên túm
lấy ngực của viên hiệu úy đi đầu, lắc đi lắc lại, khiến tên này cũng phải lảo
đảo, xiêu bên nọ vẹo bên kia, đứng không vững, sợ run lên như cầy sấy,
làm sao còn có thể trả lời được câu hỏi vì sao của chủ tướng. Sau cùng, một
người lính bạo dạn đã kể lại mọi điều oan ức của họ. Nghe xong, Nang
Ngoã như thấy lửa giận bốc hừng hực lên đầu, lệnh cho chém đầu viên hiệu
úy ném cho chó ăn, còn lại cho tống giam hết, để đợi lệnh đi lưu đầy. Hắn
định lập tức sai người đến bắt ngay lão già Cừ Viên chết tiệt kia đến, băm
ra trăm mảnh, để cho hả nỗi giận trong lòng, thế nhưng vừa định nói ra
miệng, đành lại phải nuốt xuống, bởi thiếu tư mã Cừ Viên là nguyên lão ba
triều, khác với các tướng lĩnh bình thường, hắn không dám hành động liều
lĩnh. Mỗi lúc như thế này, Nang Ngoã lại hậm hà hậm hực, căm vì mình tuy
được ở trên muôn người, nhưng lại phải dưới một người, cái người đó như
quả núi Thái Sơn, để cho hắn thở không ra hơi, giá như bên trên không có
con người ấy, hoặc chính mình lại được là con người ấy, thì có phải là đã
chẳng còn sợ ai, muốn sao được vậy hay không? Như thế hỏi còn ai không
phục, còn ai dám nghi ngờ, còn ai dám chống lại, có thì xử tội chết ngay,
khỏi phải cân đi nhắc lại như lúc này mà chịu khổ chịu sở nữa. Nghĩ đến
quyền lực tối cao ấy, Nang Ngoã bỗng thấy thèm nhỏ rãi cái địa vị chọc trời
khuấy nước, mở miệng ra là luật pháp nói ra là như bạc như vàng… của
Chiêu vương, trước mắt hắn hiện ra từng màn từng cảnh cái quyền lực tối
cao ấy sẽ được diễn ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.