TÔN TỬ TRUYỆN - Trang 617

thành. Mảng tre, bè gỗ chở quân Ngô lần lượt đến chân thành Sính đô,
nhưng không dừng lại, cũng không đồn trú, mà thuận đà vòng một nửa
vòng quanh kinh thành, tới phía đông nam vào vùng đầm Mộng Vân, làm
ra vẻ như họ không phải là đến để đánh quân Sở, chiếm kinh đô, mà là một
cuộc thăm thú du lịch. Ngay như có đến thăm thú chơi bời, cũng không thể
vội vội vàng vàng như kiểu cưỡi ngựa xem hoa như thế. Trước sự việc đó,
cả vua lẫn tôi nước Sở ai ai cũng đều thấy lạ lùng khó hiểu. Ai cũng thừa
biết Tôn Vũ dụng binh xuất quỷ nhập thần, cho nên đoán định ắt hẳn rằng
ông ta đang giở mưu kế, bày trò quỷ quái gì đây, nên không ai dám lơ là
manh động. Tuy nhiên cách đó đến ba bốn ngày, chẳng những quân Ngô
không có hành động gì tỏ ra là muốn đánh thành, cho nên ngay cả việc theo
dõi từ chân tơ kẽ tóc trong dấu vết hành động của họ đến lúc này cũng hầu
như vứt bỏ. Cả tháng trời, Sính đô sống trong bầu không khí căng thẳng
ngột ngạt, tiền tuyến không ngừng đưa về những tin tức đáng buồn, quân
Sở thua hết trận này trận khác, tướng lĩnh nổi tiếng thì đâu là chết trận đâu
là tự sát, đâu là bỏ sang bên địch, cho nên tướng lĩnh cầm quân chống địch
cứ ngày một ít đi, quân lính nào chết nào đầu hàng lại càng đông không kể
xiết, tới hàng vạn tên. Ngược lại thế, quân Ngô càng ngày càng áp sát, lấy
Mạch thành dìm thành Kỷ Nam trong nước lũ, rồi ào đến Sính đô với khí
thế mạnh mẽ như gió lốc, mỗi một thành viên sống trong kinh thành này,
trên đến vua tôi quần thần văn võ, dưới đến dân chúng bình thường, thần
kinh người nào cũng luôn luôn căng thẳng. Để giữ được kinh đô, ai có việc
của người ấy, ai ai cũng đều phải gánh một phần trách nhiệm, ai ai cũng lo
cho chức trách của mình, chẳng có một ai ngoài cuộc, chẳng một ai được
thư nhàn, kể cả những người ốm yếu bệnh tất, suốt ngày đêm chẳng ai được
xao nhãng. Đến lúc này đây, quân Ngô tới mà không ở lại, im hơi lặng
tiếng, lại chẳng có biểu hiện gì tỏ ra muốn đánh thành, thần kinh căng
thẳng của mọi người làm gì chẳng lơi lỏng, cơ thể vốn mỏi mệt làm gì
chẳng mong muốn có những lúc nghỉ ngơi, bởi mọi người ai cũng là da là
thịt, đâu có phải như một cỗ máy vô tình bằng thép bằng gang…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.