TÔN TỬ TRUYỆN - Trang 669

trong đó đựng cơ man nào là bạc vàng châu báu. Đến hậu điện, dưới ánh
đuốc chập chờn, thấy lù lù một chiếc quan tài, mà do ba chiếc áo quan lồng
vào làm một, lại thêm bề dày của gỗ nên nhìn ra mới lớn như thế. Ngũ Tử
Tư ra lệnh cho lần lượt mở nắp những chiếc quan tài đó ra, khi mở đến nắp
chiếc thứ ba, đột nhiên một mùi hương lạ xộc vào mũi mọi người, đủ thấy
các thứ hương liệu bỏ vào trong đó nhiều đến nhường nào. Lớp nắp cuối
cùng đã được lật ra, bỗng thấy Sở Bình vương áo mũ chỉnh tề đang nằm
trong đó, chẳng những chưa thay hình đổi dạng lại chưa thối rữa, mà sắc
mật lại vẫn hồng hào, làn da trắng nõn như còn tươi rói, hệt như một người
đang nằm ngủ. Nhìn tận mặt kẻ đã biết cha anh mình và hơn ba trăm người
trong nhà mình, Ngũ Tử Tư chợt thấy như một Sở Bình vương còn sống
đang đứng ngay trước mặt, bất giác mi giương mắt trợn, lửa giận đùng
đùng, chìa tay phải ra, thộp lấy ngực Sở Bình vương, miệng chửi:

– Tên hôn quân! Mày cũng có ngày hôm nay à? – Thuận đà lôi cái thây

từ trong quan tài lên, hai tay nâng lên cao rồi căm giận vứt xoài ra đất. Ông
ta đang định đưa tay rút thanh kiếm thất tinh đeo bên mình ra, cắt lấy đầu
của Bình vương, đem đến trước mồ của cha anh mình để tế vong linh,
nhưng lại thấy làm như vậy chưa hả giận, thế là rút từ bên cạnh sườn mình
ra mấy cái roi đồng, theo tiếng hô “hôn quân, hãy chịu đòn” roi đồng tới
tấp như mưa trút xuống cái xác của Bình vương, đánh liền một chập hơn ba
trăm roi, cho đến lúc đánh nát cả quần áo, bay cả thịt da của Bình vương đi,
ngay xương cốt có cái cũng bị gẫy tan… lúc ấy mới dừng tay. Ngũ Tử Tư
đứng thở một hồi, sau đó định rút kiếm thất tinh ra cắt đầu Bình vương, thì
không hiểu lửa giận ở đâu lại dâng lên. Kể cũng lạ, đánh liền hơn ba trăm
roi như thế, mà lại không chạm gì đến cái đầu của Bình vương, khuôn mặt
vẫn còn nguyên vẹn, hai con mắt nhắm hờ với dáng vẻ rất an nhàn thư thái.
Nhìn thấy vậy, lửa giận trong người Ngũ Tử Tư càng bốc cao hơn, miệng
chửi tiếp:

– Tên hôn quân! Lúc mày sống trên đời, cũng có đủ đôi mắt với hai con

ngươi, vậy mà người trung kẻ gian không biết phân biệt, ai hiền ai ngu
chẳng nhận được ra, tốt xấu không hề thấy rõ, đi tin nghe lời sàm tấu, giết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.