TÔN TỬ TRUYỆN - Trang 87

muốn nói rằng: Đừng có thấy ta nghèo, áo quần rách rưới thế đấy, nhưng ta
đang đi tìm một bậc quân vương như Nghiêu Thuấn. Nếu nước Tề dùng ta,
ta sẽ ở lại phò tá vua nước Tề, tại vì đất nước này thật tốt, nếu không, ta
đành phải đi nước khác mà thôi!

Nghe ngụ ý lời ca này có điều gì khác, Tề Hoàn công biết ngay người

này nhất định sẽ có học vấn, lệnh cho Quản Trọng hôm sau đi tìm Ninh
Thích, hỏi ông có muốn ở lại nước Tề làm quan hay không.

Ngày hôm sau, Quản Trọng vội vã đi tìm Ninh Thích, sau khi hai người

xưng tên với nhau, bỗng trở nên rất tâm đầu ý hợp, cuối cùng Quản Trọng
hỏi Ninh Thích có muốn ở lại nước Tề làm quan hay không. Ninh Thích
nghe xong, chỉ mỉm cười nói mỗi câu: “bạc bạc nước trong” rồi không nói
thêm gì nữa? Ngay lúc đó, Quản Trọng chẳng hiểu câu nói ấy của Ninh
Thích có hàm ý gì, nhưng cũng không tiện hỏi, đành cáo từ ra về.

Kể đến đây, Điền Thư quay sang hỏi cháu:
– Cháu có hiểu ý câu nói của Ninh Thích không? Ông ta có bằng lòng ở

lại nước Tề để làm quan không?

– Rõ ràng Ninh Thích tỏ là muốn ở lại nước Tề làm quan, phò tá Hoàn

công, xưng bá chư hầu, Quản Trọng không hiểu được ý đó ạ! – Điền Vũ
chẳng cần suy nghĩ, trả lời ngay. Câu trả lời rất quả đoán, không dễ nghi
ngờ.

– Cháu làm sao mà biết được? – Điền Thư kinh ngạc hỏi lại.
Điền Vũ nói như giải thích:

– Chả lẽ ông quên rồi sao ạ? Ngày xưa có một bài “bạch thuỷ thi” viết

rằng: “Bạc bạc nước trong, cá bơi thoăn thoắt, vua đến với ta, thì ta ở lại,
nước chưa yên hàn, yên lòng sao vậy”. Thế chẳng phải tình nguyện xin ở
lại, phò tá nước Tề trị vị thiên hạ đó sao?…

Điền Thư nghe xong, ôm chặt cháu vào lòng mà hôn hít, cà chòm râu

rậm vào cái má bầu bĩnh của cháu, trong lòng như có lửa ấm, như có mật
rót, như ai xông hương, sao mà ngọt ngào, sao mà thơm tho làm vậy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.