TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 1323

hoạch để được ở bên nhau, kể cả việc tôi chấp nhận bỏ học, về quê để cưới
Thi ngay.

Nhưng tất cả những gì tôi nói ra Thi đều lắc đầu Thi bảo cô đã có lỗi nhiều
với tôi, đáng ra cô không nên xuất hiện trong cuộc đời tôi, để cho tôi bình
yên ăn học mà sau này báo hiếu cho gia đình. Cô không thể đem tới hạnh
phúc trọn vẹn cho tôi được, cô cũng không muốn nhìn thấy tương lai tôi bị
hủy hoại...

Đêm cuối cùng, tôi và Thi đã thức trắng bên nhau. Khi biết việc chia xa là
điều không thay đổi được nữa, tôi đành phải chấp nhận. Nhưng tôi hứa
chắc chắn với Thi, tôi sẽ về thăm Thi thường xuyên, và sau khi ăn học
thành tài, người tôi cưới làm vợ không ai khác ngoài Thi. Tôi chỉ cầu mong
Thi hãy ráng chờ đợi tôi thêm vài năm nữa...

Dù tôi có nói gì, có hứa hẹn ra sao Thi cũng không phản kháng, cô lặng lẽ
lắng nghe rồi nói với tôi:
- Nếu chúng mình thật sự có duyên nợ với nhau, chắc chắc sẽ còn gặp lại.
Anh còn nhớ những gì em dặn anh không?
Thấy tôi có vẻ ngơ ngác, Thi nhẹ nhàng cầm lấy tay tôi đặt vào chỗ có ba
nốt ruồi sau gáy:
- Anh nhớ nhé, đó là dấu tích để nhận ra em!
Tôi nhìn Thi, cười như mếu:
- Bây giờ là giờ phút nào rồi mà em còn lòng dạ đùa với anh như vậy? Em
làm như khi về quê là mặt mày em biến đổi hoàn toàn khác hay sao mà bắt
anh phải nhớ đến dấu tích đó?
Nhưng Thi lại không giống như đang đùa giỡn, cô cười thật buồn, ôm ghì
lấy tôi và thút thít khóc:
- Chuyện gì cũng có thể xảy ra anh ạ! Anh cứ nhớ kỹ những lời em dặn
nhé...
Tôi gật đầu lia lịa:
- Thôi được rồi, anh nhớ! Anh nhớ mà... em đừng khóc nữa... nhìn thấy em

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.