TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 1390

- Dạ không. Mấy đứa con của con bận việc nên phải trưa nay mới vô được.
Nhà sư cau mày:
- Lạ quá!
Ông nhìn chiếc khăn màu xanh đang cột tay bệnh nhân thì ngạc nhiên:
- Vật này có phải mang vào đây từ đầu không?
Bà Diệu Châu chợt nhớ ra:
- Dạ không. Đúng là hồi đầu hôm, lúc nhà con sốt cao quá con có nhờ dì Ba
làm công quả đi mua giùm đá lạnh và hai chiếc khăn bên ngoài để chườm
cho nhà con.
Chấp hai tay niệm phật xong sư Thiện Tâm chép miệng:
- Số trời cả!
Bà Diệu Châu không hiểu:
- Bạch thầy, thế là sao ạ?
Nhà sư nhẹ nhàng bảo:
- Con hãy gỡ chiếc khăn màu xanh này ra.
Diệu Châu nói:
- Bạch thầy, nhà con sẽ tự bóp cổ mình!
- Không sao đâu. Chính chiếc khăn này còn nguy hại hơn đôi bàn tay của
ông ấy nữa!
Nghe lời, bà Diệu Châu gỡ cái khăn ra. Lúc này bà mới giật mình khi
thấy có hai mẫu son môi hình hai vành môi giống nhau và một vành môi
thứ ba thì còn dang dở như in chưa xong. Kèm dòng chữ: “Lũ bốn thằng
chúng bây không thoát đâu!”
Diệu Châu còn đang ngơ ngác thì nhà sư đã thở dài nói:
- Ta tiên liệu không sai! Vị đạo hữu này vào nương cửa chùa là tốt, để an
dưỡng cho qua cơn nguy khốn, nhưng như thế không có nghĩa nhà chùa che
chở cho những việc làm không hay ở ngoài đời. Đúng ra con không nên
mất cẩn trọng như vậy. Chiếc khăn này là căn nguyên đưa chồng con vào
hiểm nguy đây...
Ông nói xong quay bước ra ngoài. Bà Diệu Châu hốt hoảng nói:
- Bạch thầy! Xin thầy...
Sư Thiện Tâm không nhìn lại:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.