TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 1468

mà nguyên nhân là bởi mảnh vải kia đã bị đốt!
Tuyết Hương ngơ ngác:
- Mảnh vải nào?
Tường với giọng đầy lo lắng:
- Em làm việc gì cũng xốc nổi rồi lại mau quên. Em không nhớ ngày đó em
đem tới đưa cho con Kim Thoa vật gì sao? Vật của ông thầy Tàu…
Tuyết Hương nhớ ra:
- Em nhớ rồi mảnh lụa màu vàng có viết ngày tháng năm sinh của con
Thoa! Con đó đã phát rồ, phát điên khi cầm vật ấy trong tay và nhờ thế em
mới toại nguyện, mới có cơ ngơi này hôm nay.
Tuyết Hương lặng đi giây lâu, rồi chép miệng:
- Nghĩ cũng tội cho con nhỏ. Đang trong lúc đời sắp lên hương thì lại chết
thảm trong đống lửa. Cũng tội cho nhiều người khác, bởi vụ hỏa hoạn đó
mà tiêu tan hết nhà cửa sản nghiệp theo. Cho tới nay em vẫn còn day dứt
mãi.
Tôn Tường nhún vai:
- Muốn thực hiện tham vọng thì đừng bao giờ hối tiếc cả. Em không làm
chuyện ấy thì ngày nay em cũng tiếp tục là con sen của bà chủ tiệm vàng,
mẹ của thằng Toàn, chớ đâu có được ngôi biệt thự to đùng và mấy hiệu
buôn vải đồ sộ kia!
Chợt nhìn sang người giúp việc, Tường hơi lo:
- Nãy giờ anh quên để ý.
Tuyết Hương bảo:
- Nó bị ngất, không sao đâu, nó là đứa vô tâm, chẳng phải lo.
Tường ra dấu:
- Chúng ta ra ngoài, anh có việc này cần bàn thêm.
Họ vừa bước ra khỏi phòng thì căn phòng bỗng tối sầm lại có lẽ mất
điện. Khoảng nửa giờ sau, khi trở lại thì Tuyết Hương ngạc nhiên quá đỗi:
- Con Út đâu rồi?
Tường cũng nghi ngờ. Anh ta tìm khắp nơi, cuối cùng anh ta bảo:
- Con nhỏ sợ quá bỏ trốn rồi. Sẽ không ổn nếu để nó yên ổn rồi đi nói lại
mọi chuyện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.