TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 1472

Toàn sững người nhìn cô gái. Đúng là Tuyết Hương! Anh nhớ lại cô hầu
gái ngày xưa.
- Có phải lúc trước cô giúp việc cho mẹ tôi?
Cô nàng cười thật giòn tan:
- Cậu chủ quả có trí nhớ không tồi! Ngày xưa dù cậu lớn hơn em mấy tuổi,
nhưng vì là con nhà giàu nên mỗi lần đi tắm em luôn phải đem đồ tắm vào
tận phòng tắm cho cậu. Có lần…
Toàn thẹn đỏ mặt:
- Cô… Cô nhắc làm gì chuyện đó! Hồi đó tôi mới mười sáu mười bảy gì
đó…
- Còn em mười bốn! Cậu nhớ ra con Tuyết Hương này rồi phải không?
Toàn gật đầu, nhưng giọng anh trở nên gay gắt:
- Tôi nhớ và cũng đang tìm cô đây! Cô trả lời tôi về chuyện cô đã dựng lên
để hại tôi. Có phải cô là tác giả lá thơ gửi cho Kim Thoa nói rằng mẹ tôi có
ý định đi hỏi vợ cho tôi mà cô dâu chính là cô phải không?
Sắc mặt không chút thay đổi, cô nàng lại gật đầu giọng tỉnh táo:
- Em đã thương cậu chủ ngay từ ngày đó. Nhưng em là phận tôi đòi, nên
em đâu có cửa để bước vào cuộc đời cậu. Nên đành phải…
Toàn chặn lời:
- Cô dùng thủ đoạn hèn hạ đó đến nỗi làm cho Kim Thoa hiểu lầm tôi, rồi
chuyện tày trời đã xảy ra, cô có biết không!
- Em biết!
Câu trả lời lạnh lùng của Tuyết Hương làm cho Toàn nổi khùng tiếp:
- Con quỷ cái. Tao sẽ…

Toàn chưa kịp có hành động gì thì bất thần cô ả đã ra tay trước, chỉ bằng
một động tác nhanh và gọn, cô ta giật nhẹ một cái thì cả bộ xiêm y đang
mặc trên người đã tuột phăng ra, để lộ nguyên một tòa thiên nhiên trước
mặt Toàn.

Trong hoàn cảnh này ít có người đàn ông nào cưỡng lại được lòng ham
muốn. Nhưng Toàn thì khá bản lĩnh, anh gắt lên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.