TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 1497

và vẽ theo trí nhớ đóa hoa sen và khéo tưởng tượng ra một cô gái nhô lên từ
dưới nước, nàng đang nâng niu đóa hoa. Cô gái thật đẹp với mái tóc dài, da
trắng, môi son...

Trí tưởng tượng của một họa sĩ đôi khi vượt quá hiện thực mà vẫn như
chưa vừa ý, nên Duy cứ tô vẽ thêm, để gương mặt mỹ nhân càng lúc càng
sắc sảo hơn, quyến rũ hơn...

Bên ngoài cửa sổ trăng bắt đầu lên. Đêm thanh vắng, với ánh trăng bàng
bạc càng làm cho khung cảnh thêm trữ tình và huyền bí. Tự dưng Duy nổi
hứng, anh đặt bức tranh xuống rồi nhẹ bước ra khỏi phòng, đi về phía hồ
sen. Dưới ánh trăng, đóa sen hồng như khoe sắc trọn vẹn hơn, lung linh,
sống động hơn. Hoàng Duy phải buột miệng lần nữa:
- Tuyệt đẹp!
Anh mê mẩn tâm thần, hồn như bị cuốn hút vào hương sắc bông hoa. Quên
thời khắc, quên cơn gió thổi càng lúc càng mạnh và trời tối sầm lại. Có một
cơn mưa kéo đến. Bị mất hứng đột ngột, Duy bịn rịn hồi lâu rồi đành lòng
quay vào. Anh thầm nghĩ: Tội nghiệp, không khéo trời mưa giông làm cánh
hoa tan tác mất!

Duy chợt muốn quay lại để hái ngay đóa sen vào, nhưng lại bỏ ngay ý đó,
bởi xưa nay Duy chán ghét làm lìa cành bất cứ bông hoa nào. Với Duy, hoa
chỉ đẹp khi nó ở trên cành nguyên vẹn.

Mãi nghĩ ngợi miên man, Duy đã bước vào phòng mà không hay. Ngọn nến
bị gió thổi chao đảo, suýt tắt rồi lại sáng tỏ lại. Vừa lúc mắt Duy sững sờ
dừng lại trước tấm lưng thon, mái tóc dài phủ tận thắt lưng của cô gái nào
đó đang đứng giữa phòng, mặt quay vào tường.
- Ai vậy?
Giọng của Duy hơi run. Chợt nàng quay lại và rõ ràng hồn phách của anh
chàng liều mạng cũng phải choáng váng: Một cô gái đẹp lạ thường, đẹp
như trong tranh... à, mà đúng rồi, nàng ta đúng là hiện thân của mẫu người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.