TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 1509

cổ một cách dễ dàng, như tôi đã từng thực hiện bao nhiêu lần...

Bỗng, tôi xanh cả mặt, hồn phách như bay bổng lên mây! Cuộc đời thầy rắn
của tôi đúng là tận rồi! Vì, nằm áp sát trên lưng con rắn chúa là một con rắn
nhỏ chỉ bằng chiếc đũa con, mình đầy hoa xanh biếc. Hình như con rắn
chúa đang cõng con rắn xanh kia đi, như cõng một chúa tể muôn loài!

Tôi nhớ rõ lời sư phụ tôi đã từng dặn rằng, khi nào bắt rắn mà gặp một con
rắn chúa cõng con rắn con như vậy thì thầy rắn chỉ có nước nhắm mắt lại
chờ chết. Chết đúng với con rắn con đó, chớ không phải con rắn chúa!

Và tôi cũng không ngoại lệ. Tôi nghĩ vậy và từ từ nhắm mắt lại, chờ định
mệnh…

Chẳng biết là bao lâu sau... Đến khi tôi nghe có ai đó gọi khe khẽ bên tai:
“Hãy mở mắt ra và hãy thả hết rắn trong bao về hang, như thế nhà ngươi sẽ
được toàn mạng. Bằng không…” Tôi làm theo như cái máy, đến khi vừa
dứt con rắn chót thì tôi định thần lại, tôi thấy trước mắt mình có ba cái
bóng, trắng có, hồng có, xanh có, đó là ba cô gái. Họ nghiêm giọng bảo tôi:
“Mạng số người chưa tận nên mới thoát kỳ này, nhưng phải nhớ, từ nay
không được hé môi với ai chu
yện này, nghe chưa! Phải chặt đứt một ngón tay để thề. Làm đi!”
Tôi quên đau đớn dùng con dao trong giỏ của mình chặt đứt ngón tay út và
ngất đi.


Nhìn ngón tay út đã bị cụt trên bàn tay ông lão, Hoàng chợt rùng mình.
Chuyện gì đã xảy ra với anh? Và nếu không có vụ cháy nhà thì mạng anh
sẽ ra sao? Hoàng như kẻ mất hồn, anh rời chỗ mọi người đang tụ tập rồi đi
về phía bờ sông...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.