TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 1600

- Đừng Y-vôn, em chớ nên cho con tới đây. Không nên đâu…
Anh ta vụt đứng lên, thái độ không dữ dằn như trước kia, nhưng rất dứt
khoát, đi thẳng ra cửa. Y-vôn gọi theo:
- Đừng đi Béc-na, anh chưa khỏe hẳn.
Nhưng anh ta vẫn đi nhanh ra chỗ nhà xe. Đám gia nhân, đặc biệt là tài xế
Bá nhìn thấy bộ dạng đó của Béc-na hết thảy đều ngạc nhiên. Họ chưa kịp
cất tiếng chào thì Béc-na đã lên tếng:
- Anh Bá đi với tôi.
Vốn sợ sự hung tợn của hắn từ lâu, nhưng dù trong lòng mang mối hận thù
thâm sâu, nhưng Bá vẫn khúm núm:
- Dạ, ông sai gì ạ?
Bước lên chiếc xe “đơ-sơ-vô”, Béc-na nói gọn:
- Đưa tôi đi đồn điền.

Thường khi với mệnh lệnh ấy thì Bá biết phải đi kiểm tra khắp một vòng
đồn điền rộng lớn, kèm theo là những cơn thịnh nộ, đánh mắng đám dân
phu của Béc-na, nhưng lần này thì Bá thấy hơi ngở ngàng, chưa biết ý định
thật sự của tay ác ôn này là gì?

Hình như đoán biết ý nghĩ của Bá. Béc-na nói rõ và còn chỉ đường:
- Hướng phía làng, đi đường bìa rừng này.
Hơi ngạc nhiên, nghĩ tới chốc nữa đây dân phu trong làng mà nhìn thấy
Béc-na xuất hiện đột ngột, chẳng biết phản ứng của họ sẽ ra sao. Nhưng
nhiệm vụ thì phải thi hành…
Tuy nhiên, khi xe chạy vào sâu thì đột nhiên Béc-na bảo:
- Dừng ở đây một chút, anh Bá.
Trong giọng nói của hắn, Bá nhận thấy ôn hòa hơn nhiều so với trước đây,
thái độ cũng nhã nhặn hơn hẳn...
Xe dừng, đột nhiên Béc-na quay sang Bá, hỏi:
- Anh Bá hận tôi lắm phải không?
Bất ngờ nhất trong đời Bá có lẽ là giây phút này, do vậy anh lúng túng:
- Dạ... dạ... đâu có gì...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.